"Cháu sẽ không để bà đợi lâu đâu ạ." Triều Triều nghiêm trang hứa hẹn. Mọi người nghe cậu bé nói kiểu người lớn như vậy thì đều nở nụ cười.
Ban đêm ở bệnh viện không có nhiều điều dưỡng trực ban lắm, Lục Chinh Năng tìm đến mấy điều dưỡng nói với họ xong thì bế Triều Triều nắm tay Hà Hạ đi về.
Về đến nhà Lục Chinh Năng cũng không vào, thấy hai mẹ con vào nhà bật đèn sáng rồi quay lại bệnh viện luôn. Hà Hạ ở nhà bế Triều Triều đi ngủ, vừa nằm xuống chiếc giường quen thuộc thì tinh thần nó không còn vững vàng như lúc nãy nữa mà nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
Lục Chinh Năng không ở nhà, Hà Hạ không được, mơ mơ màng màng rồi lại mở mắt ra nhìn nhìn, khi mở mắt ra lần nữa thì đã năm giờ sáng.
Hà Hạ không ngủ nữa mà xuống bếp mục một chén gạo từ trong chậu ra, vo gạo rồi cho vào nồi, sau đó đổ nước vào đun, đun đến sôi thì chuyển lửa nhỏ đun từ từ, cô lấy một nắm củ cải khô đã làm mùa đông năm ngoái ra ngâm, đợi đến khi cháo trong nồi chín rồi thì củ cải ngâm cũng đã nở ra.
Dầu trong chảo nóng lên, cho một ít gừng vào xào cho thơm rồi bỏ củ cải đã ráo nước vào xào, thêm đường muối gia vị vào cho vừa ăn. Bởi vì nấu cho bà cụ Lục ăn nên Hà Hạ không bỏ ớt, mặc dù vậy, củ cải xào cũng đã rất ngon rồi.
Sáu giờ rưỡi trời đã sáng trưng, Hà Hạ cho chút muối vào nồi cháo, rồi múc cháo cho vào cặp lồng, củ cải xào cũng cho vào đĩa rau. Cô lên lầu, Triều Triều vẫn còn ngủ say. Hà Hạ không gọi cậu bé dậy mà đi sang nhà Hà Hoằng Nghĩa gọi ông cụ Hà đến trông nó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play