Bây giờ đã bước vào mùa đông, mùa đông năm nay lạnh vô cùng, trời tối rất nhanh, khi Lục Chinh Năng trở về từ đội vận chuyển cũng đã tối thui rồi.
Sau khi về Lục Chinh Năng cũng không vội vào ăn cơm, mà tới phòng ngủ nhìn vợ và con một cái trước. Hà Hạ ở cữ nằm trong chăn ấm áp, Lục Chinh Năng chờ tới khi trên người ấm áp hơn chút mới tiến tới mép giường xem con.
Hà Hạ chống lên giường ngồi dậy: “Chinh Năng, anh đã chọn tên cho con xong chưa?”
Lục Chinh Năng gật gật đầu: “Chọn xong rồi, con chúng ta sẽ tên là Triều Huy có được không? Lục Triều Huy.”
Triều Huy (ánh bình minh) đối vãn hà (ráng chiều). Vô cùng hay.
Hà Hạ thì thầm cái tên Triều Huy này hai lần, rồi sau đó cười nói: “Cái tên này rất hay, vậy tên mụ của cục cưng là gì? Không thể cứ gọi là cục cưng mãi được chứ?”
Lục Chinh Năng cũng đã nghĩ xong tên mụ rồi: “Gọi là Triều Triều. Nếu như sau này chúng ta lại sinh đứa nữa thì sẽ gọi là Mộ Mộ, Triều Triều (sáng sớm) Mộ Mộ (hoàng hôn).”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT