Dương Đại Song lại tới, Hà Hạ kể lại chuyện của cha mẹ Trương Thiên Bình với Dương Đại Song, Dương Đại Song lập tức sửng sốt, sau đó liền vỗ tay khen hay.
“Đáng đời! Hai người này cũng chẳng phải hạng người tốt lành gì, mẹ Trương Thiên Bình là một tên súc sinh, con trai bà ta muốn giết người bà ta cũng có thể đưa dao cho. Cha Trương Thiên Bình thì luôn làm ra tư thái than vắn thở dài, không đành lòng khi con trai và vợ ông ta hành hạ em, nhưng thật ra thì người máu lạnh nhất là ông ta, chỉ cần không động tới lợi ích của ông ta thì sẽ kiên trì giả câm giả điếc, làm bộ làm tịch.”
Hà Hạ vỗ vỗ Dương Đại Song: “Ừ, cho nên em nhìn đi, báo ứng của bọn họ tới rồi.”
Hà Hạ thấy bộ dáng chói lọi của cô ấy, cũng cười.
Hà Hạ ở cữ là do Bành Văn Tuệ phục vụ, mỗi ngày ngoại trừ đi vệ sinh, ăn cơm là được xuống giường thì đều nằm trên giường cả, con thì nằm ngay trên giường, Dương Đại Song đi vào bên trong xem. Một cơ thể nho nhỏ, hai cái tay đặt ở bên cạnh mặt, nhắm mắt lại ngủ say. Cậu bé lớn lên giống Hà Hạ, lông mi rất dài, sống mũi thanh tú thẳng tắp, đôi môi đỏ thắm.
Nhìn cậu bé, làm cho trái tim người ta cũng mềm nhũn đi: “Chị, anh rể em còn chưa đặt tên cho con hả?”
Từ khi đứa bé ra đời tới bây giờ đã hơn hai mươi ngày rồi, nhưng tên của đứa bé thì mãi vẫn chưa thấy đâu, vẫn luôn gọi là cục cưng, cục cưng. Cũng không phải là không muốn đặt, mà chính là chưa nghĩ ra được, vì đặt tên cho con, trong khoảng thời gian này Lục Chinh Năng đã xem hết một lần từ điển Tân Hoa rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play