Hà Hạ nhìn vào công trường một cái, quả thật là nhà đã được cất nóc rồi, mà bây giờ nội thất, đồ dùng trong những khu nhà tập thể kiểu này đều là tự mang tới, có cực ít đội thi công sẽ hoàn thành đầy đủ tất cả nội thất.
“Đi thôi.” Hà Hoằng Nghĩa ôm Trương Thanh Thanh, Hà Hạ và Vương Hải Phương đi ở sau lưng anh ấy, một đám người cười cười nói nói đi về ngôi nhà Vương Hải Phương thuê.
Hà Hoằng Nghĩa và Lục Chinh Năng cùng nhau chuyển quần áo trong thùng xe vào trong nhà, mở túi lấy quần áo bên trong ra, vừa nhìn thấy Vương Hải Phương đã ngơ ngẩn, chị ấy không dám tin kinh hô thành tiếng: “Quần áo tốt như vậy mà ở Quảng Châu lại bán theo cân à?”
Vương Hải Phương cầm một cái áo sơ mi, một cái áo khoác lên, sờ vào tay chất lượng quần áo đều vô cùng tốt, ngoại trừ kiểu dáng và màu sắc có hơi cũ thì những thứ khác tuyệt đối không tệ.
“Bây giờ tất cả quần áo ở những tỉnh phía Đông bên kia đều đã thay đổi, nhưng bộ quần áo này đều bị tồn đọng trong kho hàng hai ba năm rồi, bây giờ ở bên kia không bán được, chỉ có thể xả kho thôi.”
Vương Hải Phương bới bới trong đống quần áo, càng bới mắt càng sáng lên: “Hạ Hạ, Chinh Năng, thật sự có thể bán chịu cho bọn chị tất cả số quần áo này, chờ bọn chị kiếm được tiền thì lại trả cho bọn em sao?” Trong tay Vương Hải Phương tiết kiệm được không ít tiền, nhưng chị ấy vẫn xác nhận lại một lần nữa.
Lục Chinh Năng và Hà Hạ bốn mắt nhìn nhau một cái, nói: “Thật mà, lừa các chị làm gì?” Lục Chinh Năng nói xong, lại nói: “Nếu như không phải em và Hà Hạ thật sự không có thời gian ra ngoài bán quần áo thì quả thật là em cũng không nỡ cho các chị số quần áo này.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play