Dù sao bọn họ phản đối cũng vô dụng, chi bằng mặc kệ, ít nhất con bé Hải Phương kia lớn lên dưới mí mắt bọn họ, nhân phẩm có thể tin.
Chuyện này liền nhẹ nhàng trôi qua trong nhà họ Hạ.
Ở thị trấn, sau khi Hà Hoằng Nghĩa tiễn Bành Văn Tuệ đi thì vừa đi vừa cười nói với Vương Hải Phương trên đường trở về nhà, trong ngực Hà Hoằng Nghĩa ôm Trương Thanh Thanh, một bàn tay không biết khi nào đang kéo lấy tay Vương Hải Phương.
Trương Thanh Thanh thấy ven đường có người bán kẹo bông gòn thì nhao nhao đòi mua, Vương Hải Phương không muốn mua cho con bé, Hà Hoằng Nghĩa lại cảm thấy kẹo này nhất định phải mua, rốt cuộc từ hôm nay trở đi, mình đã danh chính ngôn thuận là chú của Trương Thanh Thanh rồi, sau này không chừng Trương Thanh Thanh sẽ kêu anh ấy là ba nữa, kẹo này sao cũng phải mua.
Người bán hàng rong làm kẹo bông gòn xong thì đưa cho Trương Thanh Thanh, Trương Thanh Thanh ngoan ngoãn nói cảm ơn, hôm nay con bé buộc dây buộc tóc do Vương Hải Phương làm riêng cho nó, lại mặc một bộ váy màu hồng, người bán rong sau tết mới được một đứa con gái, bây giờ chỉ mới biết cười, thấy Trương Thanh Thanh đáng yêu như vậy liền nhịn không được nhìn thêm vài cái: “Người anh em, con gái anh xinh xắn thật đấy.”
Hà Hoằng Nghĩa nghe vậy sửng sốt, nhìn thoáng qua Vương Hải Phương liền cười: “Thanh Thanh, mau cảm ơn chú đi.”
Trương Thanh Thanh ôm cổ Hà Hoằng Nghĩa, giấu mình vào lòng anh ấy, có chút thẹn thùng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play