Hai chị em Hà Hạ vẫn luôn đứng canh ở nhà ga, chạng vạng 6 giờ, rốt cuộc Bành Văn Tuệ đã trở lại, hai chị em thở phào một hơi, Hà Hạ vội tiến lên: “Mẹ, mẹ nói mẹ xem, mẹ muốn lên thị trấn sao không nói trước một tiếng, làm người ta lo lắng gần chết.”
Bành Văn Tuệ nhìn thoáng qua vẻ mặt hờn dỗi của Hà Hạ: "Mẹ lớn như vậy rồi, có gì mà lo lắng chứ. Ngoài miệng Bành Văn Tuệ nói như vậy, nhưng trong lòng lại vô cùng hưởng thụ, vừa dứt lời, bà lại nói: “Mẹ đi thăm anh cả con, còn chưa đến một tháng, nó đã gầy đi không ít. Thịt hai hai bên mặt đều lõm xuống rồi.”
"Mỗi ngày làm việc phí sức thì khẳng định sẽ gầy, mẹ đi có gặp được chị Hải Phương không?" Hà Hạ hỏi, Hà Hoằng Siêu đến sáng mới biết chuyện chậm rãi đi lại.
"Gặp rồi, con gái của con bé không tồi, vừa xinh xắn lại còn ngoan ngoãn." Về chuyện Vương Hải Phương như thế nào, Bành Văn Tuệ không đánh giá.
Hà Hạ nghe Bành Văn Tuệ đánh giá Trương Thanh Thanh liền biết ý tứ của Bành Văn Tuệ, cô kéo lấy cánh tay Bành Văn Tuệ, đầu gác lên vai Bành Văn Tuệ mà làm nũng: “Mẹ, mẹ thật tốt.”
Hà Hoằng Siêu là lần đầu tiên thấy Hà Hạ làm nũng, cậu cảm thấy chị mình lớn vậy rồi mà còn làm nũng, vậy cậu nhỏ hơn chị hai tuổi thì cũng có thể làm nũng chứ? Vì thế cậu tiến lên: “Mẹ, mẹ thật tốt.”
Con gái hai mươi mấy tuổi làm nũng Bành Văn Tuệ không cảm thấy có gì không đúng, dù sao cũng là con gái mà, nên mềm mại yếu đuối như vậy, nhưng con trai mười bảy mười tám tuổi vóc người cao lớn làm nũng thì khiến Bành Văn Tuệ buồn nôn, bà nhún nhún vai: “Né qua bên né qua bên, đàn ông con trai bao lớn rồi còn làm nũng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT