Cô dậy rồi tùy tiện rửa mặt một hồi, Lục Chinh Năng và Hà Hoằng Siêu cùng nhau trở về từ bên ngoài, hai người cười vô cùng vui vẻ.
“Các anh đang làm gì vậy?” Hà Hạ hỏi.
Hai người Lục Chinh Năng và Hà Hoằng Siêu nhìn nhau một cái: “Không làm gì cả, chỉ ra ngoài đi dạo thôi.”
Lục Chinh Năng vừa nói dứt lời xong, Hà Hoằng Siêu đã lập tức nói: “Chị, tối nay có thể ăn mì sợi không, là món lần trước chị làm cho Ngọc Bằng đấy.”
Lần trước Hà Hạ làm cho Vương Ngọc Bằng là mì sợi cán bằng tay, lúc ấy Hà Hoằng Siêu ở bên cạnh rất ngứa ngáy. Nhưng đoạn thời gian đó đang là thời buổi chính trị rối ren, Hà Hoằng Siêu có muốn nữa thì cũng không tiện mở miệng ngay lúc đó. Thật vất vả mới giải quyết xong chuyện đó, Hà Hoằng Siêu cũng sắp quên mất việc này rồi. Vì để qua loa với Hà Hạ, Hà Hoằng Siêu hầu như lập tức nói ra câu này mà không cần suy nghĩ.
Hà Hạ nghĩ rồi lại nghĩ, hỏi bà cụ Lục: “Bà nội, tối nay ăn mì sợi cán bằng tay được không ạ?”
Bà cụ Lục không kén ăn, Hà Hạ làm cái gì thì bà ấy ăn cái đó: “Được, cháu làm gì thì bà ăn nấy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play