Bên tỉnh H có rất nhiều núi, mỗi năm sản lượng ngô cũng rất nhiều, vì thế giá cả của ngô so với giá cả của bột mì và gạo là loại rẻ nhất, bây giờ đến xã mua bán mua bột ngô cũng không cần đến phiếu, còn chưa cần đến một hào đã có thể mua được một cân, vả lại thời buổi này nhà nào hộ nào ở nông thôn cũng có ngô, đến nông thôn thu mua về thì giá cả sẽ càng rẻ hơn nữa.
Vả lại nếu như Hà Hạ dùng bột ngô để làm bánh bao thì họ cũng không cần cố tình đi tìm người, chỉ số ngô trong thôn Vạn An và thôn Lục Gia họ cũng dùng không hết rồi.
Hà Hạ cảm thấy nửa năm qua mình cứ dùng bột mì để làm bánh bao đúng là quá khờ khạo mà, rõ ràng bột ngô cũng có thể làm bánh bao, mùi vị cũng rất ngon nữa.
Thầy Lưu chưa từng ăn qua bánh bao làm từ bột ngô, giống nhà ông ấy, trái ngô tươi hoặc là đem đi nấu nguyên trái, hoặc là mang đi làm bánh ngô, còn bột ngô thường là dùng để trộn với gạo nấu lên hoặc là nấu cháo ăn thôi, hiếm khi dùng bột ngô để làm bánh bao, vả lại cũng sẽ không ngon.
Nghe thấy những gì Hà Hạ nói, thầy Lưu đã chau mày lại.
Việc mình đi ra ngoài đặt đồ ăn sáng cho học sinh vốn dĩ đã không phù hợp với chế độ nội quy, nếu không phải nhà bếp hiện tại trong trường học thật sự quá tệ thì ông ấy cũng sẽ không đưa ra cái quyết định này.
Lẽ ra suy nghĩ ban đầu của thấy Lưu là muốn dùng giá cả thấp nhất mang lại phúc lội lớn nhất cho học sinh, nhưng có lẽ bây giờ suy nghĩ này không thể thành công rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play