Lục Chinh Năng nghĩ cũng phải, sự phẫn nộ trong lòng anh lại không thể nào áp chế được, Lục Chinh Năng tìm cơ hội đến đồn công an một chuyến, tìm mối quan hệ vào tù đánh cho thằng cháu Trương Thiên Bình kia một trận.
Hà Hạ đi ra ngoài mở lò nướng khoai ra, lật lật mấy củ khoai, lấy một củ khoai mỡ màng ra chia thành hai nửa, một nửa đưa cho Lục Chinh Năng, còn một nửa thì lột vỏ ra vừa thổi vừa ăn.
Không biết có phải là ảo giác không, Hà Hạ cảm thấy gần đây mình ăn rất nhiều, hơn nữa buổi tối ngủ cũng ngủ rất sâu. Trước đây dù trời lạnh thế nào đi nữa cô cũng có thể dậy đúng giờ, bây giờ đến giờ dậy rồi mà cô vẫn dậy không nổi, như sáng hôm nay, nếu Hà Hoằng Siêu không gọi cô dậy, chắc là cô còn ngủ nữa.
Ăn khoai nướng xong Lục Chinh Năng đi về trước, tối hôm qua bọn họ ngủ không nhiều lắm nên bây giờ cảm thấy hơi mệt.
Lúc Lục Chinh Năng về đến nhà, bà cụ Lục đang ngồi trong sân nghe radio phát kinh kịch, cũng không biết bà ấy nghe có hiểu không, dù gì tiếng nhạc vẫn phát ra liên tục.
Nghe có người đi vào sân, bà cụ Lục sờ soạng mấy cái tắt radio đi: “Ai đấy?”
Lục Chinh Năng đi vào đóng cửa lại: “Bà nội, là cháu đây, cháu về rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play