Bành Văn Tuệ càng nói càng thấy sợ hãi, nhưng cũng không có nói những lời không thể cứu vãn được. Suy bụng ta ra bụng người, mỗi một người phụ nữ gặp phải chuyện này cũng sẽ không thể khoanh tay đứng nhìn được.
Hà Hạ cũng biết bản mình bị kích động, bây giờ nhớ lại hai ba lần suýt chút nữa bị phát hiện, Hà Hạ cũng cảm thấy tim mình đập nhanh hơn.
Bà nội Lục nhìn không thấy, ngồi bên cạnh nghe Bành văn Tuệ đang dạy dỗ Hà Hạ trong lòng hơi sốt ruột nói: “Mẹ Hạ Hạ, tình huống lúc đó quả thật là cực kỳ gấp, thật sự không nghĩ được nhiều như vậy.”
“Đúng vậy.” Hà Hạ ngồi bên cạnh phụ họa, kể lại cho Bành Văn Tuệ cảnh Dương Đại Song chạy đến trước mặt cô để cầu cứu, tiếp đến Hà Hạ còn nói tối hôm qua trên nhà họ Thương đã biết chuyện Lục Chinh Năng có thể không về nhà một thời gian.
Hà Hạ nói: "Bà già nhà họ Trương kia cũng không phải người tốt, bây giờ bà ta lại biết nhà chúng ta chỉ có con và bà nội ở nhà, con thật sự rất sợ con trai bà ta, mẹ, con định đưa Siêu Nhi hoặc ông nội lên thị trấn ở cùng con mấy ngày, ít nhất cũng đợi đến lúc Chinh Năng quay về.”
Cho đến bây giờ Bành Văn Tuệ cũng chưa bao giờ nghĩ đến chuyện mà Hà Hạ nói, nhưng xã hội đang rất hỗn loạn. Chỉ mới mấy ngày trước, thôn bên cạnh bọn họ có một cô bé đi đường vào ban đêm bị kẻ xấu làm nhục.
Nghe Hà Hạ nói xong, Bành Văn Tuệ cực kỳ lo lắng: "Vậy được rồi, đợi Siêu Nhi với ông nội con trở về, mẹ sẽ để họ đi lên thị trấn ở với con mấy ngày. Nhưng bây giờ ông nội của con đang rất thích câu cá, lại không thể nghe đài thường xuyên như trước nữa, không biết ông ấy có đi không.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT