Hà Hạ nói: “Chẳng phải lúc trước bà nội cháu bị cảm mới khỏi sao, đêm khuya trời rất lạnh, nào dám để bà ấy ra ngoài chứ? Bây giờ đang ngồi trong nhà ạ.”
Đây cũng là do mấy người Hà Hạ đã thương lượng từ trước, bây giờ cả nhà Trương Thiên Bình đều giống như đặc vụ vậy, làm cái gì cũng phải tra hỏi vài câu, vì để tránh gây thêm rắc rối. Mấy người Hà Hạ đã không để cho Bà cụ Lục ra ngoài.
Mẹ Trương Thiên Bình còn muốn nói thêm gì nữa. Nhưng đã đưa được Dương Đại Song đi nên Hà Hạ không còn hứng thú ứng phó với bà ta nữa, cô ngáp một cái, nói với mẹ Trương Thiên Bình: “Thím ơi, cháu không nói chuyện với thím nữa, hôm nay cháu dậy sớm quá, chưa ngủ được bao lâu, bây giờ còn đang buồn ngủ, không nói chuyện với thím được nữa.”
Mẹ Trương Thiên Bình chỉ có thể ừ một tiếng.
Hà Hạ về nhà đóng cửa lại. Mẹ Trương Thiên Bình cũng trở về.
Vừa vào nhà đã nhìn thấy Trương Thiên Bình đứng ở giữa sân, bà ta sợ hết hồn: “Thiên Bình, sao đêm khuya rồi mà con không ngủ, ở đây làm gì?”
Trương Thiên Bình không trả lời bà ta: “Bên ngoài có tiếng xe là sao vậy?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT