“Cho bảy rảnh xương sườn, một cái chân trước của heo. Sáu cân thịt ba chỉ.” Lục Chinh Năng đã sớm liệt kê những thứ Hà Hạ muốn mua đâu ra đấy rồi.
Ông chủ bán thịt vừa nghe vừa cân cho anh. Cuối năm, hôm nay mua thịt heo không cần phiếu, Lục Chinh Năng xách thịt, trả tiền rồi đi.
Hà Hạ thì đến Cung Tiêu Xã, mấy ngày trước Cung Tiêu Xã thông báo hôm nay sẽ thanh lý đồ tồn kho đã ứ đọng nhiều năm, tất cả mọi thứ đều không cần phiếu.
Khi Hà Hạ đến Cung Tiêu Xã đã có một đám người ồn ào huyên náo xếp hàng trước cửa Cung Tiêu Xã, cửa Cung Tiêu Xã vừa mới mở, mọi người đã ào vào bên trong.
Lần này Cung Tiêu Xã đúng là đã dốc hết vốn liếng, quả thật lấy ra rất nhiều đồ, chậu rửa mặt tráng men, vại, khăn mặt, vỏ gối, vải vóc, có rất nhiều. Hà Hạ chạy đến trước gian bán vải trước, chỉ vào chỗ vải bông màu trắng có in hoa lan cho nhân viên bán hàng biết. Năm nay thái độ của nhân viên bán hàng đã khá hơn nhiều, nếu như lúc trước mà thấy trong Cung Tiêu Xã có nhiều người như vậy, nhất định sắc mặt của nhân viên bán hàng sẽ rất kém.
Nhưng bây giờ cô ấy thấy có nhiều người như vậy nhưng lại vô cùng vui vẻ. Hà Hạ muốn mua vải, rất nhanh cô ấy đã lấy ra, vải vóc đã được đo trước, bên trên được viết kích thước, Hà Hạ trực tiếp mua một cuộn.
Mua vải xong, Hà Hạ lại đi dạo chút, mua mấy cái khăn mặt và một ít gia vị trong phòng bếp rồi trở về.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play