Lục Chinh Năng biết Ngụy Kiến là người như thế nào, nếu không nắm chắc hoàn toàn thì nhất định anh ấy sẽ không quyết tâm làm lớn như vậy, bây giờ máy vô tuyến quý hiếm như nào, Lục Chinh Năng hiểu rõ: “Tôi nhất định là đồng ý, thế nhưng cậu cũng biết bây giờ tôi đã kết hôn, chuyện này tôi phải quay về nói với chị dâu cậu một tiếng. Hơn nữa cậu cũng biết, trong tay tôi không có bao nhiêu tiền.”
Ngụy Kiến đúng là thiếu tiền, nhưng mở xưởng cần rất nhiều tiền, một nghìn đồng của Lục Chinh Năng trong mắt Ngụy Kiến thật sự không tính là nhiều, nếu Lục Chinh Năng đầu tư, tài chính của anh ấy có thể dư dả hơn chút, nhưng nếu anh không đầu tư, Ngụy Kiến nắm chặt dây lưng quần cũng có thể vượt qua được. Mà Lục Chinh Năng nói cũng có lý, hiện tại dù sao cũng anh cũng là người đã có vợ, dùng nhiều tiền như vậy quả thật cần phải trở về bàn bạc với vợ mình một chút, nếu không thì hai vợ chồng sẽ không ổn.
Lục Chinh Năng bưng chén nước lên uống: “Cậu muốn mở xưởng, chuyện nhà cung cấp xử lý thế nào?”
Ngụy Kiến gật đầu: "Tôi có một người bạn thân hiện tại đang đi theo cha mẹ phát triển ở tỉnh Đông, cậu ta ở bên kia có nguồn hàng cung cấp, chỉ có duy nhất một điều đó là đồ tôi cần quá ít, nhà cung cấp không muốn tìm xe giao hàng cho một mình tôi, đội vận tải của thị trấn đúng là có thể giúp tôi vận chuyển, thế nhưng anh ta đưa ra mức giá rất cao, tôi vẫn còn đang suy nghĩ." Ngụy Kiến lo lắng về chuyện này cũng phải mấy ngày nay rồi.
Lục Chinh Năng nghe được lời này thì vui vẻ: “Sang năm tôi sẽ đi lên thị trấn thi đội ngũ vận tải, đến lúc đó tôi gần thi rồi, khi ấy nhờ ai chạy sang tuyến đường tỉnh Đông bên kia mang về hộ cậu là được đúng không, đến khi đó cho chút tiền dầu là sẽ dễ làm thôi, thầy tôi những chuyện khác không được, nhưng vẫn còn có chút thể diện.”
Đội vận tải trong thị trấn có hai chiếc xe chở hàng lớn, một chiếc chạy phía Nam, một chiếc chạy phía Bắc, đồ bọn họ vận chuyển đều là mấy nhà máy sản xuất gì đó trong thị trấn, mỗi tháng bọn họ chạy đi chạy về một lần, thường lúc đi ra ngoài thì đầy xe, lúc về thì trống rỗng. Trước đây kiểm tra nghiêm ngặt, bọn họ muốn chuyển ít đồ từ tỉnh ngoài chuyển về bán cũng không an toàn. Nhưng qua năm tám mươi chính sách được mở rộng, lá gan của bọn họ cũng trở nên lớn hơn, mỗi lần trở về đều sẽ mang một ít đồ từ địa phương nào đó, tất nhiên bọn họ cũng không dám mang nhiều, chỉ sợ bị kiểm tra.
Ngụy Kiến nghe Lục Chinh Năng nói như vậy thì nói: "Bạn thân tôi tìm cho tôi một xưởng cách tỉnh thành Đông hơi xa chút, ở Huệ Thành, tôi đã hỏi qua trước rồi, đội vận tải không đi đến Huệ Thành, nếu nhất định phải đi, một chuyến ít nhất phải thêm bốn mươi đồng." Giá tiền này thật sự là quá cao, đây cũng là nguyên nhân khiến Ngụy Kiến lo lắng. Bây giờ có một xu tiền anh ấy cũng muốn chia thành hai nửa, tiền tiêu vào phương diện vận tải vượt ra ngoài phạm vi thì sẽ phải lấy ở chỗ khác bù vào. Ngụy Kiến không muốn vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT