Lời vừa nói ra khỏi miệng, Hà Hạ lại nhớ tới buổi trưa bà cụ Lục móc tim móc phổi nói chuyện với mình, cô cảm thấy hơi xấu hổ, muốn mở miệng sửa chữa một chút, nhưng lại phát hiện nói gì cũng không thích hợp.
Bà cụ Lục nghe Hà Hạ nói xong thì đúng là có sửng sốt một chút, sau đó bà ấy vừa cười vừa nói: “Cháu có thể hiếu thuận với cha mẹ mình, đây là một việc tốt mà. Nếu như cháu không hiếu thuận cha mẹ mình thì bà mới không vui đó. Dù sao bà cũng chỉ là một bà già hỏng việc, chẳng sống thoải mái được mấy năm, nếu như đến lúc đó cháu dâu không hiếu thuận thì tuổi già làm sao mà có thể chịu nổi chứ.”
Thật ra lời nói này của bà cụ Lục cũng không đúng, thời đại này người lấy của nhà chồng giúp đỡ nhà mẹ đẻ rồi còn oán trách người nhà chồng cho không đủ chỗ nào cũng có, tạm thời không bàn xa, ở gần thì cũng có Quan Quỳnh Anh bày ra đó.
Nhưng cũng giống như bà cụ Lục nói, cuộc sống của bà ấy chẳng có mấy năm được dễ dàng, bà ấy sống nhiều năm như vậy cũng đã đủ rồi, nếu không phải vì muốn nhìn thấy Lục Chinh Năng kết hôn sinh con thì có lẽ bà ấy đã mất từ lâu rồi. Bà cụ đối với cháu dâu thật sự không yêu cầu gì cao. Cô gái đó đối xử tốt với cháu trai bà là được rồi.
Hà Hạ nghiêm túc hứa với bà cụ Lục: “Bà nội, bà yên tâm, sau này cháu sẽ chăm sóc bà.”
Bà cụ Lục không biết Hà Hạ nói thật hay giả, nhưng lúc này bà ấy vẫn có thể cảm nhận được sự chân thành của Hà Hạ. Lòng người dễ đổi thay, cuộc sống về sau như thế nào bà cụ Lục cũng không biết, nhưng trong khoảnh khắc này, Hà Hạ nói là sự thật, như vậy là đã đủ rồi.
Lúc hai người đến quầy hàng ở nhà ga, Lục Chinh Năng chính đang vô cùng cung kính chăm sóc mẹ vợ mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT