Sarn tiện tay nhổ một cọng cỏ dại ngậm trong miệng, nhìn Minh Nặc ngây ngô, "Vậy em có biết tại sao người của Đế quốc Perseus đều can đảm như vậy không?"
Minh Nặc làm sao biết được, cậu thật thà lắc đầu.
"Tôi biết ngay em chắc chắn không biết." Sarn cười nói, "Bởi vì Đế quốc Perseus đã thiết lập trạm không gian quân sự ở các hệ sao, nếu người của họ gặp chuyện không may, bất cứ lúc nào cũng có thể điều động đại quân áp cảnh."
Minh Nặc lẩm bẩm: "Giỏi quá."
Hai người vừa trò chuyện vừa về nhà, Sarn đưa Minh Nặc đến cửa căn nhà tôn mới quay đi, Minh Nặc về đến nhà, gỡ miếng vải trắng xuống, dụi dụi mắt.
Hôm nay ở ngoài lâu quá, mắt khô rát đau.
Tối đến, Minh Xuyên về nhà mang theo một hộp dâu tây cho Minh Nặc, nhưng Min Nặc đã ngủ rồi, Minh Xuyên ngồi bên giường, chăm chú nhìn thiếu niên đang say ngủ, anh ta đưa bàn tay run rẩy ra, khẽ chạm vào đuôi mắt Minh Nặc.
Minh Nặc trong giấc ngủ cảm nhận được hơi thở quen thuộc, thân thiết cọ cọ vào tay Minh Xuyên.
Nhưng Minh Xuyên như bị bỏng, đột ngột rút tay về, cổ họng ngứa ran, anh ta không muốn đánh thức Min Nặc, vội vã bước ra khỏi căn nhà tôn, đóng cửa lại mới ho.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT