Quả thật như lời Quý thế tử nói, từ ngày mười tháng mười sáu về phủ đến nay, hắn chưa từng ra ngoài lâu ngày nữa. Gần đây sự vụ của Hồng Lư Tự cũng không quá nặng nề, hiếm khi được nhàn rỗi, Quý thế tử liền đi tìm vài món đồ chơi thú vị từ bên ngoài định đem về dỗ dành Úc Đường.
Thế nhưng đúng là trớ trêu, lúc hắn mới rảnh rỗi thì Úc Đường lại đang bận tối mắt tối mũi vì chuyện chuẩn bị cùng Phùng Xán Vân.
Trời đã khuya. Trong phòng chính phía bắc phủ Quý thị, màn giường mỏng manh rủ xuống, Úc Đường đang vừa khóc thút thít vừa rên rỉ vì đau, khiến Quý Lộ Nguyên không thể không nhẹ tay hơn chút.
Quý thế tử mặt lạnh tanh, nhưng vẫn đổ thêm thuốc xoa tan máu bầm lên tay:
“Còn muốn nhẹ? Nếu còn nhẹ hơn nữa thì chỗ bầm này sao xoa tan được?”
Hắn giữ chặt eo nàng không cho cử động, rồi ấn tay nhẹ nhàng lên vai phải, “Ráng chịu chút, xoa thêm vài lần là sẽ đỡ thôi.”
Ánh mắt hắn quét qua vết bầm xanh tím trên vai nàng, khuôn mày càng lúc càng nhíu lại, trong mắt hiện rõ vẻ bực tức.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT