Việc hồi cung diễn ra thuận lợi đến lạ thường. Quý Lộ Nguyên đưa nàng đi vòng qua một con ngõ nhỏ gần Đông Hoa môn, chỉ đến khi vào cửa đầu tiên mới lấy thẻ bài ra trình, sau đó liền một đường thông suốt, không gặp bất kỳ trở ngại nào.
Úc Đường trông thấy tất cả, trong lòng không khỏi kinh ngạc, song ngoài mặt vẫn tỏ ra bình thản. Nàng áp sát người vào khung cửa sổ có rèm che, e rằng một trận gió thổi qua sẽ làm lộ diện dung nhan, gây thêm rắc rối không cần thiết cho Quý Lộ Nguyên.
Nàng vẫn luôn tuân thủ nguyên tắc “cẩn thận từ đầu đến cuối”, không ngờ dáng vẻ im lặng ngoan ngoãn ấy rơi vào mắt Quý thế tử lại trở thành dáng vẻ đáng yêu đến lạ. Hắn cụp mắt, nén ý cười, rót một chén trà nóng đưa cho nàng.
“Công chúa ngồi thế này không mỏi sao?” Hắn chỉ vào cánh tay nàng đang tì lên cửa sổ. “Thả xuống đi, không ai dám kiểm tra chúng ta đâu……”
Chưa kịp nói hết câu, xe ngựa phía trước đã bị chặn lại.
“Phía trước, dừng lại.”
Một giọng nam trầm thấp, dứt khoát vang lên từ phía sau xe. Úc Đường vừa nghe liền khẽ rùng mình, chau mày, theo phản xạ rụt tay lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play