Cố Tước quay đầu nhìn cô, vì hơi say nên đôi mắt cũng hơi híp lại, đuôi mắt hơi cong lên, cả người trông bớt vẻ lạnh lùng, thêm vài phần ấm áp, đáng yêu như A Tước.
Anh nói: “Tôi ổn.”
Tô Vãn tức khắc im lặng.
Bởi vì cô nhớ ra, phỏng chừng bất kỳ người đàn ông nào cũng không muốn bị nói là không được trong bất kỳ lĩnh vực nào.
Hai người nhỏ giọng nói chuyện, cũng bị người nhà họ Tô cho rằng tình cảm của họ quá tốt mà vô cùng thân mật.
Đặc biệt là ông cụ Tô, càng nhìn càng hài lòng.
Nhưng Tô Mạn ngồi đối diện thì mặt vẫn đen như than.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT