Tô Vãn nghe xong, thở dài một hơi.
“Ba à, chuyện này ba thật sự không thể trách con được. Tiểu Mạn và Hoắc Dịch Thường hai người tâm đầu ý hợp, con hoàn toàn là vì muốn tác thành cho hai người họ, mới tùy tiện tìm một người kết hôn thôi! Haiz, người khác không hiểu nỗi khổ tâm của con thì thôi đi, sao ba lại có thể hiểu lầm con như vậy chứ? Tiểu Mạn đáng thương như thế, con hy vọng con bé có thể ở bên người mình yêu, con có gì sai chứ? Con tuy rằng bỏ rơi người ta, nhưng con không thể làm Tiểu Mạn mất đi tình yêu của mình được.”
Tô Chấn ngây người ra.
Ông cụ Tô nhàn nhạt liếc nhìn cháu gái một cái, ánh mắt đầy ẩn ý.
Tô Chấn một lúc lâu sau mới hoàn hồn, anh ta nói: “Thật vậy sao?”
Tô Vãn lập tức gật đầu, “Đương nhiên! Tiểu Mạn đã sớm thích Hoắc Dịch Thường, nhưng vì con và Hoắc Dịch Thường có hôn ước, cho nên con bé mới luôn chôn giấu tình cảm này dưới đáy lòng. Mà Hoắc Dịch Thường trong khoảnh khắc Tiểu Mạn gặp nguy hiểm, không màng nguy hiểm, bất chấp hậu quả mà đi cứu con bé, đây chẳng phải là chân ái sao? Con chính là bị họ cảm động, mới muốn tác thành cho họ đấy!”
Tô Chấn bị cô dẫn dắt, “Vậy, hai đứa nó thật lòng yêu nhau?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT