Cậu có cảm giác ngón tay đang kiềm chế chặt chẽ của anh dần dần buông lỏng, ngay khi cậu cho rằng Cảnh Việt muốn buông ra, bàn tay kia lại chậm rãi trượt xuống, nhẹ nhàng cầm bàn tay của cậu, vẫn cường thể không thể tránh thoát.
Không ai để ý đến bàn tay nắm chặt của họ.
Tiếng tim Quý Hồi ngừng đập vài giây.
“Không cần để ý tôi, không cần để ý tôi."
Phương Thanh Vũ khom lưng lên xe, lại nghĩ tới cái gì đó rồi lui ra hô một tiếng: "Đúng rồi Quý Hồi, thuốc của cậu còn ở trên xe tôi.”
Quỷ Hồi rốt cục cũng phục hồi tinh thần lại sau những rung động, cậu vội nuốt nước bọt: "Thầy Phương, thuốc kia để trên xe thầy trước đi, ngày mai tôi đi lấy.”
Phương Thanh Vũ: "Được.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT