Lần đầu tiên phát hiện có người theo dõi, Quý Hồi khá hoảng sợ, sau vài ngày lo sợ bất an, mới được Ý Phối tới thăm hỏi và nói cho cậu biết đó chỉ là ảo giác của cậu mà thôi.
Quý Hồi cảm thấy thật hoang đường, buồn cười, nhưng lại nhanh chóng chấp nhận sự thật này.
"Họ sẽ không làm gì tôi và cuộc sống của tôi sẽ không bị xáo trộn, vì vậy tôi luôn cảm thấy rằng không cần phải điều trị."
Phương Thanh Vũ cười cười: "Cậu rất lạc quan, nếu có thể tích cực trị liệu, tôi tin rằng cậu sẽ tốt lên nhanh thôi.”
Quý Hồi lắc đầu: "Ý Phối nói tôi đây không gọi là lạc quan, nếu lạc quan thì nên chủ động giải quyết vấn đề, chứ không phải trốn tránh. Cô ấy nói tôi đây là bày bừa, là suy sụp, là không gượng dậy nổi.”
“Có đôi khi bày bừa cũng là một loại cơ chế tự phòng ngự.”
Phương Thanh Vũ nhún nhún vai: “Tránh hại tìm lợi, đó là bản năng của con người, khi không thể giải quyết vấn đề bằng chính năng lực của mình thì con người sẽ theo bản năng mà tránh xa nó.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT