Trong quân doanh biên ải, trung lang tướng Ngô Sự Tân, với dáng vẻ gian giảo, mắt liếc ngang liếc dọc như chuột tìm hang, vừa bắt gặp ánh mắt của Lý Gia Đồng liền cười gượng, vội vã quay đi.
Một tiểu tỳ khoác áo choàng cổ lông dày, bước vào bưng một bình trà kỷ tử, ngoan ngoãn quỳ gối trước mặt Lý Gia Đồng. Tránh ánh mắt của người xung quanh, nàng khẽ mở vạt áo choàng—bên trong trống trơn, chỉ vẽ một đóa mai đỏ thắm ngay làn da trắng nõn. Vẻ diễm lệ ấy khiến ánh mắt Lý Gia Đồng như dán chặt không rời.
Mặt tiểu tỳ ửng đỏ, nàng nhẹ nhàng vươn tay về phía Lý Gia Đồng, nói nhỏ:
“Tam lang, người của Lục Khu đã sắp xếp xong cả rồi. Mọi người trong Lâm Đài Đãng đều kiến nghị rút lui trước, nếu có thể khống chế được ải Ô Bắc, dù đường núi hiểm trở, vẫn còn hơn ở lại nơi kia.
Lý Gia Đồng được nàng đỡ đứng dậy, ôm lấy vòng eo mềm mại, thấp giọng nói:
– Lâm Đài Đãng là thiên nhiên hiểm yếu, còn Ô Bắc quan tuy cao nhưng nếu Kỳ Quốc muốn vây khốn thì dễ như trở bàn tay. Có điều, nếu giờ chiếm được doanh trại biên quân, ta chẳng còn ngại gì Lý Lam nữa.
Ngọc nương dịu dàng dựa sát vào người hắn, cười duyên:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT