Chạng vạng hôm nay, Khương Ninh gọi điện cho Trần Sâm, hẹn một số chuyện.
Sau đó, cô nói muốn đưa Yến Nhất Tạ đến công viên trò chơi chơi.
Ngày nghỉ, công viên trò chơi luôn đông nghịt người, trước nay Yến Nhất Tạ không đi những nơi này, trừ không có hứng thú đối với những trò chơi giải trí nhàm chán kia ra thì cũng không muốn bị mấy đứa bé chỉ chỏ hỏi phụ huynh là “tại sao anh trai kia lại ngồi trên xe lăn”.
Nhưng cậu và Khương Ninh quen biết lâu như vậy, phần lớn thời gian ở chung đều ở trong biệt thự hoặc là trong xe, khung cảnh ngày qua ngày đơn điệu không khác gì nhau, có đôi khi cậu lo lắng Khương Ninh sẽ cảm thấy chán ghét chuyện này.
Vì vậy cậu cho thời gian hai tiếng đồng hồ để công viên trò chơi xua hết du khách đi, sau khi trời tối lại thì bao hết công viên.
Yến Nhất Tạ bảo tắt đèn hết công viên vì Khương Ninh.
Hai người bước từ trên xe xuống, đi vào trong.
Công viên trò chơi chìm trong bóng tối có mấy phần thần bí, giống như là một tòa thành yên tĩnh dưới ánh trăng. Hai người giống như là hai con cá bỏ trốn đi lạc vào vùng biển sâu, tiến về phía trước lạc đường mà không biết.
Khi Khương Ninh đẩy xe lăn Yến Nhất Tạ đến giữa ngã tư lưng chừng núi, ánh đèn nê-ông bỗng nhiên sáng lên chiếu sắp núi đồi, toàn bộ công viên đều bị ánh đèn lấp lánh tô điểm khiến người khác lóa mắt.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT