Khương Sơn chưa từng nghĩ rằng Khương Ninh biết! Ông ta đã che giấu rất kỹ, con bé Khương Nhu Nhu cũng hiểu chuyện. Ngày đưa cô ta vào nhà, hai người đã thỏa thuận với nhau trên tàu lửa, sau khi vào nhà thì chỉ có thể gọi ông là chú.
Biết bao nhiêu năm qua, đứa bé Nhu Nhu chưa từng gọi sai dù chỉ một lần.
Mỗi lần Khương Sơn nghe con bé gọi mình là chú thì tâm trạng ông rất phức tạp. Nào có một người làm cha như ông chứ, tệ bạc đến mức ngay cả con mình cũng không gọi được “ba”. Vì tâm lý áy náy này, ông càng muốn bù đắp cho con bé nhiều hơn.
“Mày đang nói bậy bạ gì đó?!” Khương Sơn vừa sợ vừa giận, tựa hồ muốn xông lên kỷ luật Khương Ninh: “Gần đây mày càng ngày càng ngang ngược! Loại chuyện này mà có thể nói giỡn à!”
Khương Nhu Nhu hoảng sợ liếc ông ta một cái: “Chú.”
Trịnh Nhã Nam lập tức bảo vệ Khương Ninh ra phía sau, lấy tay đẩy Khương Sơn ra: “Anh cách xa tôi và Ninh Ninh ra!”
Bà ngồi xổm xuống, hai tay ôm vai Khương Ninh có chút run rẩy không dễ nhận ra được: “Ninh Ninh, con vừa nói cái gì?”
Sau phút do dự, Khương Ninh mở cặp sách, lấy bản giám định quan hệ cha con ra. Việc đầu tiên cô làm sau khi trùng sinh chính là việc này. Bản giám định này đã có từ lâu, và cô luôn đem theo nó trong cặp sách của mình.
Cô đưa giấy giám định cho Trịnh Nhã Nam, thấy vẻ mặt của Trịnh Nhã Nam có chút nặng nề, trên người như đính những khối chì: “Mẹ, mẹ coi đi.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT