Hôm sau khi ăn sáng, Khương Ninh nói chuyện này với Yến Nhất Tạ, để quản gia giúp mình chuyển tờ hợp đồng từ bỏ tài sản có chữ ký của bố Khương cho luật sư Quách.
Cô vừa ăn cháo yến mạch vừa hớn hở nói: “Tuy rằng về mặt pháp luật, trường hợp này của bố tôi thuộc dạng bị lừa ký hợp đồng, có thể nộp đơn xin quan tòa hủy hợp đồng khi lên tòa, nhưng chẳng phải có luật sư Quách đó sao? Chắc chắn luật sư Quách có thể nghĩ cách giải quyết.”
“Còn nữa, bố tôi sĩ diện cực kì, rất kị lời đàm tiếu của hàng xóm láng giềng, tôi cảm thấy ông ta chưa chắc sẽ nói ra chuyện bị một con nhóc đùa giỡn.”
“Tóm lại, ông ta có nỗi khổ nhưng lại không nói ra được*.”
(*)吃闷亏: tương đương với câu 哑巴吃黄连 有苦说不出 (Câm mà lại ăn hoàng liên—-Khổ(đắng) mà không nói ra được) (Nguồn: Facebook.com)
Quản gia nhìn đôi mắt đen láy sáng ngời của Khương Ninh, vẻ mặt sinh động, thầm nói cậu chủ may mắn thế nào mà lại nhặt được một đứa bé lanh lợi thông minh như thế này.
Cái tính hẹp hòi quả thực không khác gì cậu chủ, sư xuất đồng môn*.
(*) Từ một lò dạy mà ra.
Yến Nhất Tạ ngoài cười nhưng trong không cười: “Vậy nên đây là nguyên nhân cậu chạy tới ăn chực bữa sáng đó hả?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play