Thái Nô cười nói: “A Lang đã có lòng, vậy cũng chưa chắc không thể.”
Vương Huyền Côi liếc hắn một cái, hừ lạnh, chống cằm, ngón tay cái lướt nhẹ trên yết hầu. Hắn im lặng hồi lâu rồi mới chậm rãi nói: “Thôi, ta muốn đi tắm, cả người đầy mồ hôi, khó chịu chết đi được.”
“Vậy A Lang không định mặc áo ngoài sao? Hay là khoác thêm một chiếc áo choàng?”
Vương Huyền Côi vừa đi đến cửa liền tùy ý phất tay, Thái Nô lập tức đưa áo choàng khoác lên người hắn, hai người cùng đi về phía bể tắm.
Người Đào Lương có thói quen tắm nước nóng, khắp thành Trường An có vô số bể nước nóng lớn nhỏ, từ suối nước nóng lộ thiên, bể tắm xây theo thế núi giả, cho đến những hồ nước nóng quy mô lớn trong nhà.
Bể tắm nước nóng trong phủ Tuyên Vương chính là một hồ nước lớn được xây trong nhà, đặt ở góc vương phủ để tiện thoát nước. Cách một bức tường, ngay bên kia chính là phủ Trấn Viễn Hầu.
Cả gian phòng đều được đập thông để làm bể tắm, vừa bước vào, hơi nóng lập tức phả vào mặt, sương mù dày đặc lượn lờ. Vì Vương Huyền Côi có thói quen ngâm mình trong nước nóng, nên bể tắm của phủ Tuyên Vương lúc nào cũng giữ nhiệt độ ấm áp xa hoa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play