Đường Uyển thấy hắn tự giác xoay người đi chỗ khác, thậm chí còn quỳ xuống, mới hơi lấy lại bình tĩnh. Nàng run chân bước xuống giường sập, giọng run rẩy nói: “Ngươi… ngươi không được quay lại! Ta nói cho ngươi biết, ta đã gọi người rồi!”
“Ta không quay lại, ta không quay lại thật mà!”
Sau lưng truyền đến tiếng “sột soạt” thay y phục, mồ hôi trên trán Lục Lang sắp nhỏ giọt. Trời cao ơi, hắn đâu có biết đổi sân, giờ lại xông nhầm vào phòng của tẩu tẩu, thật sự là trăm miệng cũng chẳng thể biện bạch cho rõ.
Xong rồi… phen này đúng là xong thật rồi.
Đường Uyển vội vã chạy tới nhét chiếc yếm vừa vứt ra trở lại tủ, vì đi chân trần không cẩn thận mà bị mảnh sứ vỡ cứa vào chân, đau đến “A” một tiếng, suýt nữa ngã xuống.
Lục Lang theo phản xạ muốn chạy tới xem nàng có sao không, nhưng kịp thời kiềm lại bản thân, chỉ vội hỏi: “Tẩu tẩu, sao thế?”
Đường Uyển nhấc một chân trèo lại lên giường, ngồi bệt xuống mỹ nhân sập, nước mắt lã chã rơi xuống. Giọng nàng nghẹn ngào: “Không cần ngươi lo! Cứ yên đó mà quỳ đi!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT