“Mê án Mặc Thành không người giải, thi thể chẳng còn, chỉ còn lời vu hãm.
Người đồng bào đau lòng khôn xiết, chỉ có thân nhân khóc đẫm áo sầu.”
“Nhu Ôn, ta vừa làm mấy câu thơ giản dị, ngươi xem thử, có sửa lại thành khúc hát được không?”
Trong sân nhỏ yên tĩnh, một học trò nâng bài thơ còn vương nét mực, bước tới trước mặt Lâm Vọng Thư.
Lâm Vọng Thư, tự Nhu Ôn. Giới văn nhân thường chuộng gọi nhau bằng tên tự, bạn bè thân thiết cũng quen gọi hắn là “Nhu Ôn”.
Lúc này trên bàn hắn đầy những bài thơ mới viết, hắn đón lấy tờ giấy, mỉm cười nói: “Được, để ta sửa lại.”
Không ai hay, những bài từ khúc đang được truyền tụng trong thành, thực chất đều bắt nguồn từ nhóm học trò trong tiểu viện này. Mà người khơi nguồn, chính là Lâm Vọng Thư.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT