Sân viện phủ Trấn Viễn rực rỡ dưới ánh dương, sắc vàng óng ánh của những đóa cúc kim mãn khai, nổi bật giữa đó là một gốc cúc tím kiêu hãnh vươn cao. Thật khiến người ta phải thốt lên: "Loạn hoa tiệm dục mê nhân nhãn."
Tề Ánh Vũ bước chậm rãi trong viện, lòng dạ phức tạp. Rõ ràng nàng chỉ định đưa phóng thê thư, không hiểu sao lại như bị ma xui quỷ khiến mà bước chân theo vào đây.
Cửa sổ hé mở, hơi trà thanh nhã chậm rãi lan tỏa trong không khí. Thẩm Văn Qua yên tĩnh thưởng trà, dáng vẻ điềm nhiên như nước. Hai gian cửa hàng bên chợ phía Đông, nàng đã có tính toán, chờ thời cơ thích hợp sẽ mở một trà quán.
Dáng vẻ điềm tĩnh lãnh đạm ấy khiến Tề Ánh Vũ siết chặt tay, ánh mắt lóe lên tia ghen ghét xen lẫn khó chịu, cuối cùng vẫn mở lời trước:
"Thiếu phu nhân, đã lâu không gặp."
Nữ nhân từng mềm yếu trước mặt Thượng Đằng Trần, nay lại như con nhím xù gai, ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm vào Thẩm Văn Qua, như thể chỉ cần có cơ hội liền lập tức đả kích nàng.
Nhưng Thẩm Văn Qua chỉ nhàn nhạt liếc mắt, chẳng chút bận tâm. Cuộc tranh đấu kéo dài bao năm giữa hai người, đến lúc này bỗng trở nên vô vị.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT