Vạt áo đỏ thẫm vướng đầy lông mèo đen, trông chẳng khác nào hồng mã não bị một vết nứt đen cắt ngang, huống hồ còn dính thành từng mảng lớn.
Vương Huyền Côi cởi áo khoác, tùy ý ném cho hoạn quan hầu cận, trên người chỉ còn lớp áo trong mỏng nhẹ.
Nước trong bể suối ấm áp, hơi nóng bốc lên lượn lờ, ngâm mình trong đó quả thực dễ chịu vô cùng. Chỉ là khoảnh khắc cởi y phục bước xuống nước lại chẳng dễ chịu gì—hơi lạnh ập đến, khiến da gà nổi khắp người.
Nhưng hắn lại chẳng có cảm giác ấy. Tự nhiên lột sạch, thẳng thừng bước xuống nước, trước mặt quân chủ Đào Lương quốc mà vẫn chẳng hề câu nệ.
Mái tóc đen buông xõa trên vai, nếu chỉ nhìn khuôn mặt, hẳn sẽ nghĩ đến nhất thụ lê hoa áp hải đường. Nhưng ánh mắt trượt xuống dưới, đường nét cơ bụng săn chắc, sáu múi rõ ràng, giọt nước vương đầy trên da, lộ ra sức mạnh tràn trề.
Thánh Thượng vỗ nhẹ cơ bụng không còn rắn chắc của mình, vừa hâm mộ vừa lén nhìn thêm mấy lần, lại khiến Vương Huyền Côi ghét bỏ liếc một cái.
"Tiểu tử thối!" Hắn vốc nước hất về phía Vương Huyền Côi, giọng đầy oán trách. "Chuyện lớn nhỏ trong thiên hạ đều đến tay ta, nào có thời gian rèn luyện thân thể như ngươi?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT