Hắn… vẫn còn sống?
Vương Huyền Côi hít sâu một hơi, chậm rãi phả ra làn hơi trắng giữa không khí lạnh buốt. Hắn cúi đầu liếc nhìn những người lính đang cùng mình chia sẻ chiếc áo choàng, ánh mắt cuối cùng dừng lại nơi góc nhà—nơi một nữ tử đang ôm gối ngủ say.
Hắn thử cử động đôi chân đã tê cứng vì giá rét, lập tức cảm nhận được những vết thương trên người đều đã được băng bó cẩn thận. Băng vải… hình như là được xé từ trung y?
Bên cạnh vang lên tiếng thở dốc nặng nề, một người khác cũng vừa tỉnh lại.
Vương Huyền Côi không để tâm. Hắn vốn quen với thương tích đầy mình, năm này qua năm khác chinh chiến, đau đớn với hắn đã trở thành chuyện thường tình. Vậy nên, hắn chẳng thể đồng cảm với kẻ khác.
Người lính trẻ vừa mở mắt, ánh nhìn còn ngây dại, hơi thở gấp gáp vang vọng trong căn nhà gỗ nhỏ hẹp. Hắn cố gắng nhấc tay lên nhưng không thể buông thanh khảm đao đã dính chặt vào lòng bàn tay lạnh cóng.
Mò mẫm một lúc, bàn tay hắn chạm đến thứ gì đó dưới lớp áo choàng. Giây tiếp theo, hai hàng nước mắt lặng lẽ rơi xuống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT