Khóe miệng Cố Vân Tịch giật một cái!
Mặc dù Chu Dương có thể trở thành đạo diễn nổi tiếng, trừ tài hoa ra đương nhiên là vì ông rất coi trọng chất lượng phim!
Muốn có chất lượng tốt thì diễn viên là quan trọng nhất!
Cố Vân Tịch liền đoán, bất kể cô vào bằng cách nào, chỉ cần cô có thể diễn tốt nhân vật Lạc Khinh Linh này, Chu DƯơng nhất định sẽ dùng thái độ tốt đối với cô.
Nhưng không nghĩ tới sẽ nhiệt tình thành dáng vẻ kỳ quái như vậy!
Đi đến bên cạnh Chu Dương, ông lập tự nhường cái ghế nhỏ của mình cho Cố Vân Tịch ngồi, còn mình đứng bên cạnh nghiêm túc phân tích kịch bản cho Cố Vân Tịch!
Tuổi nhỏ mà!
Không có kỹ thuật diễn cũng không sao, ông có thể chăm sóc dạy bảo, hơn nữa có một thân khí chất và nhan sắc này chắc chắn không có vấn đề
Rốt cuộc cũng tìm được một Lạc Khinh Linh xuất sắc!
Không nên quá kích động!
“Linh Linh a! Cô nghe cần thận nha! Tôi phân tích tỉ mỉ cho cô một chút, lát nữa cô cứ làm theo lời tôi mà diễn, biết không?”
Thanh âm Chu Dương rất dịu dàng, dịu dàng có thể nặn ra nước!
Tất cả mọi người xung quanh đều mắt tròn mắt dẹt nhìn nhau, vừa rồi đạo diễn còn nổi trận lôi đình mắng nhân viên cả đoàn máu me đầm đìa, làm sao cô gái này đến một cái liền trở thành như vậy?
Ai! Thế giới này chỉ có thể nhìn vào gương mặt!
“Lạc Khinh Linh, người này từ nhỏ lớn lên ở trong núi sâu, vẻ ngoài xuất chúng, khí chất thanh lãnh, không nhiễm khói lửa nhân gian, võ nghệ cao cường, khinh công tuyệt đỉnh, kỳ thật nàng rất thông minh!”
Không thông minh thì sao tuổi còn trẻ như vậy mà có công phu cao cường như vậy? Có đúng không? Còn nữa a! Nàng không nhiễm khói lửa nhân gian không có nghĩa không hiểu khói lửa nhân gian, cô đừng diễn nàng thành tiên nữ a!”
Điều này Chu Dương đặc biệt nhấn mạnh!
Nhân vật Lạc Khinh Linh này lúc trước có rất nhiều người diễn thử, trong đó không thiếu những diễn viên có danh tiếng, kết quả diễn Khinh Linh của ông thành tiên nữ!
Cảm thấy nàng lớn lên trong núi sâu, không nhiễm khói lửa nhân gian, nhìn bên ngoài không rành thế sự, là một nhân vật tiên khí phiêu dật!
Điều này khiến Chu Dương rất khổ não!
Trong lòng Cố Vân Tịch hiểu rất rõ, lúc trước cô đã xem qua kịch bản, nghiên cứu cẩn thận cũng nên biết làm thế nào để diễn nhân vật này.
Thật ra kiếp trước nữ diễn viên diễn Lạc Khinh Linh chính là một cô gái xinh đẹp, sau khi diễn lại diễn ra một thân tràn đầy tiên khí!
Ban đầu bộ phim này ra mắt cô rất giận!
Không ít người khen cô là tiên nữ nhưng không có cách để Chu Dương biết cô!
Cố Vân Tịch biết mặc dù bề ngoài Lạc Khinh Linh không nhiễm khói lửa nhân gian nhưng nàng thông minh tuyệt đỉnh, là loại người biết đời mà không biết đời!
Nàng không phải không rành thế sự, không phải tiên khí mà là lãnh đạm, thanh cao, bất cần, thanh lãnh.
Bề ngoài thanh lãnh, đạm mạc, trong nội tâm lại đầy nhiệt huyết!
Người này không sắc bén cũng không nhu hòa, điều này rất khó nắm chắc, không cẩn thận diễn thành tiên nữ!
Chu Dương ba la ba la nửa tiếng đến miệng khô lưỡi đắng, đúng lúc trợ lý nhỏ mang đến một ly trà sữa, ông tiện tay cầm uống ừng ực hết một nửa!
Uống xong mới có cảm giác không đúng lắm, thấy trợ lý nhỏ kia kinh ngạc đến ngẩn ra, ông mới phát hiện đây là trà sữa ông cho người mua cho Cố Vân Tịch mà!
Chu Dương: “..... Cái này…. ha ha….”
Cố Vân Tịch cười một tiếng: “Đạo diễn Chu vất vả rồi, vị này tôi đã từng uống rồi, rất ngọt, uống rất ngon, Chu đạo uống nhiều một chút!”
“ồ!” Chu Dương nghe vậy, lại ống hút uống ùng ục!
Lâm Thâm: “...”
Trợ lý nhỏ: “...”
Rất nhanh, cảnh đầu tiên bắt đầu!
Cố Vân Tịch bên này chính thức bắt đầu mà bên kia đoàn phim, trong một phòng hóa trang riêng, nữ chính Diệp Hoa Thanh đang hóa trang.
Mặc dù Diệp Thanh Hoa gần ba mươi tuổi nhưng bảo dưỡng vô cùng tốt, hơn nữa nhan sắc tuyệt diễm, khí chất mạnh mẽ, đây chính là tuổi của một nữ diễn viên trong thời kỳ hưng thịnh.
Đẹp đến bức người!
Trợ lý nhỏ vội vã chạy vào: “Hoa tỷ Hoa tỷ, người diễn Lạc Khinh Linh tới rồi, là một cô gái nhỏ tuổi, đoán chứng là vị thành niên, đạo diễn Chu đối với cô ta khá tốt, vừa mới tới đến kéo cô ta đến bên cạnh, còn đem ghế của mình nhường cho cô ta ngồi, thái độ rất thân thiết.”
Trợ lý nhỏ mặt đầy khinh bỉ: “Xì! Lại còn đặc biệt thông báo cho cả đoàn phim không cho phép bắt nạt cô ta, nhìn bộ dáng kia nhất định là mang tân tư bất chính vào đoàn, dáng vẻ rất giống hồ ly tinh, đoán chừng lại dùng quy tắc ngầm đi lên!”
Diệp Hoa Thanh thông qua chiếc gương to trước mặt liếc nhìn trợ lý nhỏ, thanh âm không nhận ra vui giận: “Cô ta chọc cô sao?”
“Ách… không có!”
“Vậy sao cô có địch ý lớn như vậy làm gì?”
Trợ lý nhỏ mím môi: “Tôi… tôi… là tôi không thích bộ dáng đắc ý kia của cô ta, có gì hơn người chứ? Còn không phải chỉ là một con tiện nhân chuyên đi leo giường người khác sao? Còn tưởng mình cao quý lắm!”
Diệp Hoa Thanh cau mày: “Cô đã hỏi thăm lai lịch của cô ta chưa? Tên là gì? Thuộc công ty nào? Người quản lý là ai? Bao nhiêu tuổi? Gia đình làm gì?”
Diệp Hoa Thanh liên tiếp hỏi khiến sắc mặt trợ lý nhỏ trắng bệch!
“Tôi… tôi…” Cô ta căn bản cái gì cũng không biết.
Trên gương mặt tinh xảo xinh đẹp của Diệp Hoa Thanh hiện lên một tia tức giận: “Cái gì cũng không biết mà còn ở đây ăn nói lung tung, có phải cô quá rảnh rỗi hay không?”
“Đầu năm nay có rất nhiều người mang tâm tư bất chính vào đoàn! Công ty đầu tư tiền vào không muốn bồi dưỡng nghệ sĩ của mình sao? Ở đâu ra nhiều vấn đề như thế? Sau này có rảnh rỗi thì đừng có đem những chuyện nhàm chán này thành bát quái, làm việc đi!”
“Vâng!”
Nhìn bóng lưng của trợ lý nhỏ không cam lòng rời đi, Diệp Hoa Thanh thở dài, nếu không phải nể tình có chút quan hệ thân thích cô đã sớm đuổi nha đầu này đi rồi, cả ngày không làm việc chính chỉ biết đi nói lung tung!
Đang tức giận thì điện thoại reo!
Diệp Hoa Thanh nhận điện thoại: “A lô!”
Đầu dây bên kia là người quản lý của Diệp Hoa Thanh: “Là tôi, Hoa Thanh, Lưu tổng bên kia nói muốn hẹn cô ăn cơm, cô xem lúc nào có thời gian?”
Mi mắt Diệp Hoa Thanh thoáng qua một tia không kiên nhẫn: “Ông ta còn không buông tha?”
Người đại diện thở dài: “Hoa Thanh, đây là Giang Châu, giới điện ảnh và truyền hình đều có cổ phần của Lưu gia, bộ phim này Lưu gia cũng đầu tư một chút, biết cô đến, ông ta không tìm cơ hội tiếp cận cô mới là lạ, cái lão già kia!”
Diệp Hoa Thanh cau mày: “Không có cách từ chối sao?”
Người quản lý nói: “Tránh được nhất thời không tránh được cả đời, tối nay đi! Đi gặp ông ta một chút, cô yên tâm, tôi đi cùng cô, chuẩn bị đầy đủ một chút, nhiều năm như vậy rồi, loại chuyện này cũng không phải lần một lần hai, có thể khiến ông ta biết khó mà lui là tốt nhất, nếu không chúng ta cũng phải nghĩ cách khác!”
“Cô cũng không phải một nghệ sĩ nhỏ tùy tiện nào đó, không phải ai muốn dính vào liền dính vào, chỉ là Lưu gia mà thôi, chúng ta không cần sợ ông ta!”
Diệp Hoa Thanh gật đầu: “Được rồi! Vậy thì gặp một chút, có thể không vạch mặt là tốt nhất!”
“Được! Tôi gửi tài liệu của ông ta vào hòm thư của cô rồi, cô rảnh thì xem kỹ một chút, tôi làm xong việc sẽ đến đón cô!”
“Được!”
Diệp Hoa Thanh cúp điện thoại, ngón tay gõ trên bàn một cái!
Lưu gia!