Chu Dương nghe vậy nhìn Lâm Thâm một cái, vẻ mặt ngạo kiều nói: “Có khiến tôi hài lòng hay không còn phải xem cô ấy diễn, nhan sắc này cũng không phải điều quan trọng!”
Thấy ánh mắt ngạo kiều của Chu Dương, Lâm Thâm cười một tiếng, anh ta biết trong lòng Chu Dương đã tương đối hài lòng.
Nữ số hai Lạc Khinh Linh lần này là người đẹp nhất giang hồ!
Sau này cô mới xuất hiện trong kịch bản, còn được so sánh với nữ chính mỹ nhân số một thiên hạ Lạc Khinh Dung!
Hiện tại người diễn vai nữ chính Lạc Khinh Dung là đại mỹ nữ nổi danh Diệp Hoa Thanh, cô ta đã ra mắt nhiều năm, nhan sắc kiều diễm, khí chất rất mạnh!
Mà người diễn vai Lạc Khinh Linh cùng Diệp Hoa Thanh có không ít đối thủ, nếu đứng chung với Diệp Hoa Thanh mà bị giết quá thảm chắc chắn người xem rất có hảo cảm!
Muốn tìm một người đứng trước mặt Diệp Hoa Thanh cũng nhan sắc không kém cạnh cũng không dễ dàng!
Khí chất của một người đứng trước ống kính, cần phải được rèn luyện!
Ở thời đại này, nữ diễn viên có chút danh tiếng cũng muốn diễn nữ chính, là gì có ai đồng ý phối hợp với Diệp Hoa Thanh diễn chứ?
Không cẩn thận còn gặp nguy hiểm!
Nhưng tìm người mới, khả năng bị Diệp Hoa Thanh miểu sát càng lớn hơn!
Vì thế, Chu Dương đau đầu rất lâu!
Nhân vật Lạc Khinh Linh này mặc dù trong kịch bản chỉ là nữ số hai nhưng rất xuất sắc, không thể tùy tiện tìm một người qua loa.
Cố Vân Tịch xuất hiện khiến ông ta thấy được một tia hy vọng!
Ông sảng khoái đồng ý như vậy không đơn thuần là vì đầu tư một trăng triệu và năm mươi triệu kia!
Chủ yếu là ông đã nhìn thấy hình ảnh của Cố Vân Tịch!
Trước đây, khi thấy ảnh của cô đã biết cô có nhan sắc, khí chất rất hợp với cô gái Lạc Khinh Linh, mới mười bảy tuổi, cái tuổi này nhất định là không biết diễn.
Chỉ là tuổi còn nhỏ đối với ông ta cũng không thành vấn đề, ông có thể chăm sóc dạy bảo a!
Cô gái này mang đến cho ông nhiều vốn đầu tư như thế, ông cũng không lo lắng kinh phí làm phim, thời gian cũng có thể dư dả một ít, chăm sóc dạy bảo một phen nói không chừng còn có thể dạy ra một tiểu hoa đán mới?
Đập nhiều tiền như vậy, đối phương cũng không nói không cho phép ông dạy bảo đứa nhỏ này!
Trong giới này, người mang tâm tư bất chính vào đoàn cũng không ít, có thể nghiêm túc diễn hay không ông vẫn có thể phân biệt được.
Cho nên Chu Dương có ấn tượng rất tốt đầu tiên với Cố Vân Tịch!
Bây giờ được gặp người thật, ấn tượng còn tốt hơn!
Chỉ là những cảm xúc này ông không thể hiện ngay trước mặt Lâm Thâm và Cố Vân Tịch, nếu không, bọn họ kiêu ngạo thì làm thế nào?
“Đi hóa trang cho tôi xem một chút!”
Chu Dương vẻ mặt lãnh đạm ra lệnh.
Khóe miệng Lâm Thâm âm thầm móc một cái!
Anh ta đã từng là người quản lý kim bài của giải trí An Nghệ, đại đa số những đạo diễn trong giới đều biết anh ta.
Chu Dương, anh ta rất quen, nhìn bộ dáng kia của Chu Dương, trong lòng anh ta khẽ thở phào nhẹ nhõm!
Nhắc nhở trợ lý nhỏ bên cạnh dẫn Cố Vân Tịch đi hóa trang, lúc trước anh ta đã dẫn trợ lý tới đây một hai ngày để làm quen với đoàn làm phim, bây giờ có thể nói là rất quen rồi!
Trợ lý tổng cộng có hai người, một nam một nữ, đều là sinh viên năm cuối, khóa tốt nghiệp tự do nên đến đây kiếm tiền sinh hoạt.
Cố Vân Tịch thay trang phục của Lạc Khinh Linh, một thân lụa trắng không trang điểm, phong cách đơn giản lại có một cổ tiên khí phiêu dật!
Sau khi thay trang phục xong liền trang điểm.
Thợ trang điểm là một người trên dưới bốn mươi tuổi! Tất cả mọi người gọi chị ấy là Văn tỷ!
Văn tỷ thấy Cố Vân Tịch kinh ngạc một lúc!
Nhìn bộ trang phục trên người cô cũng biết cô là ai, cả đoàn phim đều nhận được thông báo phải chăm sóc cô gái này, Văn tỷ làm việc trong ngành này lâu nên đương nhiên hiểu được, sau lưng cô gái này có chỗ dựa, không thể đối đãi với cô như người bình thường.
Cô gái nhỏ này mặc dù nhìn bề ngoài rất cao ngạo lạnh lùng nhưng lại không ngạo mạn, Văn tỷ có ấn tượng rất tốt đối với Cố Vân Tịch.
“Hạ Mộng Phồn Hoa” là bộ phim cổ trang, nói chính xác thì có hơi giống phim cung đình, phim quyền mưu, mang theo một chút yếu tố giang hồ, Lạc Khinh Linh là mỹ nhân đẹp nhất giang hồ, nhưng lại sinh ra là thiên kim trong gia tộc làm tướng nhiều đời.
Dáng người Cố Vân Tịch rất đẹp, trạng thái da cũng rất tốt, hầu như không có điểm tỳ vết nào, chỉ hơi trang điểm nhẹ một chút đã rất hoàn hảo.
Điểm duy nhất chính là gương mặt cô, đường nét hơi lập thể một chút, không phải đường nét khuôn mặt nhu hòa, với khuôn mặt khí phách này mặc cổ trang có cảm giác không hợp.
Cũng may, khuôn mặt Cố Vân Tịch không lai nghiêm trọng, hơi sửa một chút, mặc đồ cổ trang lên khiến người nhìn không cảm giác không hợp!
Trang điểm, kéo thẳng tóc xoăn nhẹ đằng sau, sau đó đội thêm chút tóc giả búi thành búi tóc cổ đại, như vậy là hoàn thành!
Ngay từ đầu Lạc Khinh Linh đã sinh ra trên giang hồ, kiểu tóc rất đơn giản, cho nên rất nhanh đã làm xong!
Văn tỷ nhìn Cố Vân Tịch từ trên xuống dưới, chậc chậc quá đpẹ!
“Cô bé từ đâu đến a? Thật đẹp!”
Trong giới giải trí không thiếu nhất là người đẹp, người tuổi nhỏ như Cố Vân Tịch mà đã là mỹ nhân thì đúng là hiếm thấy!
Cố Vân Tịch cười một tiếng, khách khí đáp hai câu liền đi ra!
Lúc này, khí thế toàn thân liền thay đổi!
Bắt đầu nhập vai nhân vật Lạc Khinh Linh trong phim!
Khi Chu Dương thấy Cố Vân Tịch như vậy, ông cảm giác như được thấy Lạc Khinh Linh thật sự đang chậm rãi bước về phía ông, ông kinh ngạc không nói lên lời, mặt vừa ngạc nhiên vừa vui mừng!
Thấy Cố Vân Tịch như vậy, ngay cả Lâm Thâm cũng sững người một chút!
Ngay sau đó, ánh mắt cũng có chút thâm ý!
Anh ta từng nói với Cố Vân Tịch, nếu không hiểu vai diễn có thể hỏi anh ta nhưng qua thời gian lâu như vậy rồi, nha đầy này cũng không hỏi anh ta điều gì.
Không nghĩ tới, bây giờ cô lại có thể hiểu được nhân vật chính xác đến như vậy!
Thật ra thì nhân vật Lạc Khinh Linh này, tìm một người có khí chất đến diễn cũng không tệ, hiệu quả cũng không tệ!
Chỉ cần đủ tiên khí là được!
Diễn xuất sắc thì rất khó!
Bởi vì Lạc Khinh Linh không chỉ đơn giản có tiên khí là đủ.
Thật ra cô ấy…
“Linh Linh a! Ôi, mang cái ghế tới đây cho Linh Linh! Nhanh đi lấy ghế, quạt đâu? Trời nóng như vậy Linh Linh không có quạt làm sao được? Nhanh đi lấy đi!”
“Còn có cậu, nhanh đi lấy một ly trà sữa, tiểu cô nương thích nhất là uống trà sữa, nước đã không nên quá lanh a! Tránh uống xong tiêu chảy, nhanh lên!”
“Linh Linh đến đây, ngồi chỗ nào!”
Lâm Thâm đang suy nghĩ về nhân vật Lạc Khinh Linh này, kết quả vẻ mặt cao lãnh ngạo kiều của Chu Dương bên cạnh rốt cuộc không thể căng thẳng được nữa, bại lộ bản tính đùa giỡn của ông ta!
Lâm Thâm sửng sốt, lập tức che mặt!
Nhìn vẻ mặt cười đầy xu nịnh của Chu Dương, hắn quả thực không dám nhìn thẳng!
Ha ha ha!
Chu Dương nhìn Cố Vân Tịch, vẻ mặt cười ngây ngô, nhìn hai mắt tỏa sáng kia, như thể hận không thể nhào tới hôn một cái!