Hoàng thượng híp mắt: “Chuẩn!”
Lời này vừa nói ra, mọi người trợn mắt há hốc miệng. Cho tới bây giờ chưa từng có chuyện thần tử cầu hôn ngay trước mặt Hoàng thượng trên điện Kim Loan, mà người đồng ý hôn sự này lại là Hoàng thượng. Mà người đó lại còn là Huyền Thanh vương không tranh sự đời, tình như tay chân với Hoàng thượng.
Phó Vân Tịch phất vạt áo, khom người quỳ xuống: “Đa tạ Hoàng thượng.”
Trong ánh mắt kia rõ ràng là ý đe dọa. Hoàng thượng thầm thở dài: "Vậy cứ quyết định việc hôn sự trước. Nhưng trẫm nghe nói tứ tiểu thư nhà họ Trang còn chưa cập kê, vì vậy sau lễ cập kê sang năm mới có thể thành hôn." Dừng một chút, nói tiếp: “Trẫm thấy ngày mùng tám đầu tháng là ngày tốt, vậy định ngày đó hứa hôn đi.”
Phó Vân Tịch khẽ nhướng lông mày, trong mắt thoáng hiện ý cười. Xem ra Hoàng thượng cũng không phải không biết gì về chuyện này. Hắn nói: “Tất cả nghe theo sự sắp xếp của Hoàng thượng.”
Vệ Như Phong và Trang Sĩ Dương tức đến giơ chân. Trang Sĩ Dương bực vì chuyện hôn sự của con gái mình mà lại hoàn toàn không cho mình nhúng tay vào. Chỉ mấy câu nói của hai huynh đệ đã sắp xếp xong. Mặt mũi của ông phải để đâu đây? Vệ Như Phong cũng không cam lòng. Vốn Hoàng thượng tứ hôn cho hắn và thiên kim Hữu thừa tướng đã khiến hắn vô cùng không vui. Hôm nay lại chỉ hôn Hàn Nhạn cho Phó Vân Tịch. Đây chẳng phải là gậy đánh uyên ương thì là gì? Lúc này, trong mắt hắn vị quân chủ tài đức sáng suốt tôn quý biến thành hôn quân cậy thế hiếp người, tội ác tày trời.
Thất hoàng tử rũ mắt xuống, dường như đang suy tư gì đó, một lát sau, hắn nâng tay áo, chắp tay với Phó Vân Tịch: “Chúc mừng vương thúc nạp được vương phi hiền lương thục đức.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT