Nụ hôn lạnh lẽo, mang theo hơi ẩm của hàn khí từ bóng đêm như một cọng lông chim nhẹ nhàng rơi vào trán của Hàn Nhạn. Môi của chàng cũng giống như chàng, tản ra sự mát lạnh đến mê hoặc. Hàn Nhạn chỉ cảm thấy trán mình như có con trùng nhỏ bò qua, ngứa ngứa một chút. Đột nhiên bị dọa hoảng sợ, nàng quên mất sự phản kháng, cả người cứng ngắc đứng tại một chỗ.
Sau khi kết thúc nụ hôn như chuồn chuồn lướt qua, Phó Vân Tịch đứng thẳng người lên. Bên môi thoáng hiện lên một nụ cười mỉm đầy cân nhắc: “Bây giờ ngươi vẫn còn nhi bổn vương bị đoạn tụ hay sao?”
Nàng cảm thấy chính mình như một con thú nhỏ bị rơi vào bẫy, Hàn Nhạn nhảy bật lên, cách xa Phó Vân Tịch ba bước. Bàn tay hung hăng chà lau nơi vừa mới bị hôn qua, hổn hển nói: “Đồ sắc lang!”
Người này nhìn thâm trầm lạnh lùng, dáng vẻ không quan tâm tới mọi chuyện. Tại sao lại có thể lỗ mãng tới vậy, muốn hôn là hôn. Nàng sống hai đời, cũng chưa từng cùng nam tử có tiếp xúc thân mật tới vậy, đương nhiên hai gò má của nàng ửng hồng, giận đến mức không kềm chế được.
Lại không biết từ trước tới nay Phó Vân Tịch là người có quyền có thế, kiêu căng ngạo mạn. Trên đời này phép tắc xã hội trong mắt chàng đề là số ảo, đương nhiên sẽ không cần tuân thủ. Mới vừa rồi chàng cũng chỉ là nổi hứng trêu đùa, giống như ngày trước trêu đùa một con hươu sao. Nhưng mà Hàn Nhạn thật sự nổi giận, chàng giống như là phạm vào tội tài trời gì đó, tuy là khó hiểu, nhưng mà trên mặt cũng hiện lên vẽ trêu ghẹo.
"Ngày mai bổn vương sẽ thỉnh cầu Hoàng Thượng tứ hôn." Âm thanh vang lên đầy sự chắc chắn.
Hàn Nhạn cả kinh: “Nói hưu nói vượn. Ta chưa bao giờ nói qua sẽ gả cho ngài.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play