Một giọng nam trong trẻo mà lạnh lùng đột nhiên cắt đứt cuộc đối thoại của bọn họ: “Mắt thấy mới là thật.”
Người nào có thể thay Hàn Nhạn nói chuyện? Mọi người quay đầu nhìn lại, thì ra chính là Huyền Thanh Vương Phó Vân Tịch. Trong lòng mọi người đều nói thầm, Huyền Thanh Vương từ trước đến nay luôn mặt lạnh, không màn chuyện thế sự, hôm nay tại sao có thể rãnh rỗi mã xen vào chuyện này chứ? Mà chuyện này còn là của chuyện nhà của người khác.
Đặng Thiền nghe vậy lặp tức nhìn Phó Vân Tịch đầy cảm kích, sao đó cũng lớn tiếng nói: "Đúng vậy, Hàn Nhạn không phải là người như vậy. Tại sao không đẩy cửa ra nhìn xem? Nếu người ở bên trong không phải Hàn Nhạn, thì chẳng phải đây là đang cố ý phá hủy thanh danh của nàng ta sao?" Tuy là nói như vậy, nhưng trong lòng nàng cũng cực kỳ lo lắng. Cây trâm đó nàng từng nhìn thấy Hàn Nhạn cài nó, nó đúng là của Hàn Nhạn . Mặc dù nàng không tin Hàn Nhạn sẽ làm ra loại chuyện này, nhưng nếu bị người khác gài bẫy. . . Trong lòng nàng cũng không quyết định chắc chắn.
Thất Hoàng Tử đứng gần Phó Vân Tịch, nhìn thấy Phó Vân Tịch mở miệng nói giúp cho Hàn Nhạn, lặp tức cười nhẹ một tiếng nói lời đầu sâu xa: "Vương thúc rất quan tâm tới Trang Tứ tiểu thư." Hắn vuốt vuốt ngọc bội bên hông, nói nhỏ bên tai chàng: “Cháu còn nhớ, lúc ở yến hội Vương thúc từng đi ra ngoài một lúc. Nếu không phải bây giờ Vương thúc đang đứng ở trước mặt cháu, thì cháu cứ tưởng rằng người đang vui vẻ ở bên trong với Trang Tứ tiểu thư... chính là Vương thúc đó.”
Lúc hắn nói chuyện thì trên mặt mang còn hiện lên một nụ cười đầy ác ý, Phó Vân Tịch không nói gì, chỉ là lạnh lùng nhìn hắn một cái. Thất Hoàng Tử từ từ đứng thẳng người lên, có chút hăng hái nhìn vào cánh cửa chính đang đóng chặt kia, sau đó thì mở miệng nhắc nhở Trang Sĩ Dương: “Trang đại nhân. Sao còn không chịu đẩy cửa ra, để cho chúng ta nhìn cô nương ở bên trong xem rốt cục là tiểu thư nào?”
Trang Sĩ Dương nghe vậy thì trong lòng càng tức giận, nhưng mà cũng không dám phát cáu với Thất Hoàng Tử. Cả người tức giận, một cước đạp cửa đi vào.
Phó Vân Tịch thản nhiên nói: “Bổn vương lúc nhỏ từng nói với ngươi một câu. Đường Lang bổ thiền, Hoàng Tước tại hậu*.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play