Đang vào lúc suy nghĩ, thì bên ngoài có tiểu đồng bẩm báo, Tứ Tiểu Thư Trang phủ cầu kiến.
Dương Kỳ nhép môi, nàng tới cũng rất nhanh. Vừa nghĩ đến chuyện này, thì Hàn Nhạn đã tới cửa rồi. Ván này ông đã thua rồi, như vậy. . . ông phải đem chuyện trên chiến trường nói cho Hàn Nhạn nghe?
Hàn Nhạn vừa vào cửa, đập vào mắt là dáng vẻ đang suy nghĩ của Dương Kỳ. Hàn Nhạn liền mỉm cười, nhắc nhở: “Dương lão tiền bối.”
Dương Kỳ quay đầu, giống như là bây giờ mới chú ý tới nàng. Ánh mắt của ông vô cùng bình tĩnh, hình như là đã sớm biết Hàn Nhạn sẽ đến: “Tới rồi à.”
Hàn Nhạn cười: “Tiểu nữ tới đây để thực hiện lời hứa, Dương lão tiền bối cũng nhìn thấy, trời đang đổ mưa.”
"Chuyện của trời cao sao ngươi lại biết được." Dương Kỳ chằm chằm vào nàng, nhưng lại không biểu cảm của nàng: "Chẳng lẽ ngươi không phải người của thế gian này?" Thế gian này ai có thể biết được chuyện của tương lại, nhưng mà Hàn Nhạn này thì lại có thể biết trước được. Hơn nữa trên người của nàng còn có một loại cảm giác thần bí khó nói lên lời, cũng không biết quý khí lại từ ở đâu ra, phảng phất như là có sự tao nhã trời sinh, nhìn bình thường tới không ngờ, nhưng lại dịu dàng uyển chuyển đến có thần. Nàng ở Đại Tông trong vài năm này lại vô cùng nổi tiếng, từ người hai bàn tay trắng không được gia đình sủng ái đến cuối cùng lại trở thành Huyền Thanh vương phi làm cho mọi người vô cùng hâm mộ, bây giờ lại bị phụ bạc nhưng nét mặt của nàng vĩnh viễn đều vô cùng yên bình. Không có một chút bi ai nào, thật giống như đã sớm biết hết mọi chuyện.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT