Trương thị giật giật khóe miệng.
“Quốc Công phu nhân cũng không nên vơ đũa cả nắm như vậy, Tứ nha đầu là mệnh căn của Hầu gia nhà ta, từ trước đến nay ta cũng không chen tay vào được.”
Ý là Đường Trừng không phải là bà ta dạy bảo, đều do Hầu gia sủng mà ra, bà ta không cõng cái nồi này.
Trấn Quốc Công nghẹn một hơi ở trong ngực.
Nam Dương hầu phu nhân cũng thật biết nhịn, bị một thứ nữ giẫm lên đầu lên cổ để làm mưa làm gió.
“Thật là buồn cười, một kẻ vong ân phụ nghĩa, qua sông đoạn cầu dĩ nhiên lại nói ta vô lễ vô học, thật đúng là trò cười cho thiên hạ mà!”
Đường Trừng từ trước đến nay cũng không phải người chịu thiệt, đã bị người ta chỉ trích như vậy rồi, đương nhiên nàng nuốt không trô cục tức này, lập tức lên tiếng oán trở về.
Con hổ không phát uy thì người ta lại coi nàng là con mèo bệnh đâu.
Trấn Quốc Công phu nhân xem thường nàng, lại còn ngay ngày hôm sau sau khi nàng cho Ôn Hoài An sử dụng cường thể dược tề, Đường Trừng nàng không lập tức nổi bão đã là có tu dưỡng rồi đó có được không.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT