Ôn Hoài An khóe miệng giật giật một cái, duỗi cái tay đang khoanh trước ngực ra ôm lấy cái eo nhỏ của nàng, khẽ vỗ về an ủi: “Cũng chưa chắc là đã bị nấu thành canh, có thể là chim bồ câu bị lạc hoặc là gặp phải thiên địch mà.”
Đây cũng không phải là chuyện không thể xảy ra.
Ôn Hoài An cảm thấy khả năng gặp được thiên địch là cao nhất.
Đường Trừng rầu rĩ nói: “... Dù sao cũng đều là nó đã dữ nhiều lành ít!”
Ôn Hoài An: “…”
Nhìn Đường Trừng một bộ dáng không vui vẻ này đi, hắn có thể làm gì chứ, chỉ có thể an ủi nàng thôi.
Cảm xúc của Đường Trừng đến rất nhanh mà đi cũng rất nhanh, rất nhanh nàng đã khôi phụ claji như thường, bỗng nhớ ra mình chưa nói cho Ôn Hoài An biết về chuyện của Y Công Tử, ừm, dù Ôn Hoài An có nghe qua lời của người khác thì chắc chắn cũng không tường tận được như nàng biết được, vì vậy Đường Trừng vẻ mặt đầy tự hào và đắc ý kể lại câu chuyện về việc nàng đã "vạch trần" Y Công Tử rồi cùng nhau diễn một vở kịch lớn để "hố" Liễu Cẩm Đồng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT