Đường Trừng khoát tay, không chút để ý nói: “Cha nghĩ nhiều rồi. Hắn thua xa Ôn Hoài An, làm sao con có thể để mắt tới hắn chứ. Còn về thanh danh thì thanh danh chỉ là phù vân thôi, huống chi, con gái của cha từ lâu đã chẳng còn thanh danh gì nữa rồi.”
Nam Dương hầu nghẹn lời. Con gái ông nói có lý đến mức ông không phản bác nổi. Xem ra là ông lo lắng thừa thãi rồi.
Dù sao thì ánh mắt của con gái ông cũng rất cao, người nàng để ý trước đây đều là rồng phượng trong loài người.
Tất nhiên, điều cần tra vẫn phải tra. Không biết Trấn Quốc công đã tra xét tên Y công tử kia chưa.
Trước khi rời khỏi trà lâu, Nam Dương hầu nói qua với con gái một lượt về lời Trấn Quốc công nhờ vả ông, bảo nàng nên tiết chế một chút. Đường Trừng có chút xấu hổ nên quyết định sẽ thu mình lại một chút... ừm, chỉ một chút thôi.
---
Khi trở về phủ Trấn Quốc công, Đường Trừng nhận được bồ câu đưa thư mới từ Ôn Hoài An, lúc này nàng mới nhớ ra phải viết thư hồi âm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play