Nếu Y Công Tử biết những gì bọn họ nghĩ thì hẳn sẽ trả lời: Là bạc đã cho ta dũng khí!
Đường Trừng cúi đầu nhìn Đại Bảo đang nằm ngoan ngoãn trong lòng mình, rồi lại ngẩng lên bắt gặp ánh mắt chan chứa tình cảm của Y Công Tử. Trong lòng nàng vui như mở hội—không ngờ bản thân đã xuất giá rồi, con cũng sinh luôn rồi mà vẫn còn quyến rũ đến vậy.
Khóe môi nàng cong lên.
“Y Công Tử từng duyệt qua vô số người, ánh mắt tất nhiên là rất tinh tường. Nhưng ánh mắt của ta cũng chẳng kém. Dù chưa xuất giá thì Y Công Tử cũng chẳng có cửa nằm trong danh sách chọn phu quân của ta đâu. Ăn yến tiệc cung đình rồi, ai lại muốn hạ mình với cháo trắng rau dưa chứ, phải không Y Công Tử?”
Ôn Hoài An đã đặt tiêu chuẩn của nàng lên quá cao. Đặt bên cạnh Ôn Hoài An, Y Công Tử này chẳng khác gì một bát cháo nhạt nhẽo.
Đám người Trân Châu nghe vậy thì suýt nữa bật cười thành tiếng.
Tiểu thư nhà mình đây là vừa tự nâng bản thân lên, vừa giẫm một đạp lên Y Công Tử một cước đây mà.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play