Khi Y Công Tử nhìn thấy ánh mắt Đường Trừng hướng về phía mình thì trên gương mặt tuấn tú lập tức nở nụ cười vui mừng, dẫn theo tùy tùng bước nhanh đến chỗ nàng.
Đường Trừng lộ vẻ không vui.
“Sao lại gặp hắn nữa rồi? Ta đột nhiên hối hận vì chuyện hai ngày trước thấy chuyện bất bình mà rút đao tương trợ. Nhìn hắn mặc gấm vóc lụa là, ta còn tưởng là một con dê béo nào chứ, không ngờ là dê béo đã sớm bị người khác vặt sạch lông, chẳng còn chút bạc nào mà báo ơn. Kết quả chỉ nhận được một lời cảm ơn suông, ta không làm cái loại việc lỗ vốn này nữa đâu.”
“Đầu năm nay, thấy chuyện bất bình tốt nhất là đừng suy nghĩ nhiều, đôi khi kỳ vọng càng cao, thất vọng càng lớn.”
Đường Trừng vừa thở dài vừa hối hận, nàng có ấn tượng rất tệ với Y Công Tử. Miệng thì nói là sẽ báo ơn, nhưng biết rõ nàng thích bạc mà lại chẳng có chút hành động thực tế nào, đúng là đáng ghét.
Trân Châu và những người khác nghe vậy thì khóe miệng không khỏi giật giật.
Khi nhớ lại lần tiểu thư nhìn thấy một nhóm người cướp bóc Y Công Tử và tùy tùng của hắn, vẻ mặt hớn hở bảo: Đây là một con dê béo, chúng ta mau rút đao tương trợ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT