“Đoàn áp tải lương thảo dù có gấp rút đi cả ngày lẫn đêm thì cũng chẳng thể đi quá xa, nếu thúc ngựa phi nhanh thì tối nay chắc là vẫn kịp đến nơi.” Trân Châu suy nghĩ rồi đáp.
Dù sao vận chuyển một lượng lớn lương thảo như vậy thì cũng không thể đi nhanh được.
Đường Trừng chống cằm: “Ta cũng nghĩ vậy. Mất ngủ quả là một tư vị không dễ chịu. Ta chỉ cần mất ngủ một đêm mà đã thấy như bị tra tấn rồi huống chi là liên tục mất ngủ ba đêm, đáng thương cho Ôn Hoài An.”
Trân Châu im lặng: “…”
Tiểu thư thật sự đã chắc chắn rằng ngươi gia sẽ mất ngủ sao?
Biết đâu ngươi gia lại bận rộn cả ngày, tối đến thì mệt đến mức vừa nằm xuống đã ngủ ngay thì sao?
Dĩ nhiên, Trân Châu sẽ không dại dột nói ra điều này. Nàng ta chỉ gật gù phụ họa vài câu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play