“Tiểu thư, đây chính là con đường xi măng đang được đồn ầm lên ở kinh thành đúng không? Xe ngựa đi trên đường này quả nhiên rất êm ái.” Trân Châu vén rèm bên kia lên, nhìn con đường sạch sẽ gọn gàng mà tấm tắc khen ngợi.
Đường Trừng gật đầu: “Là đường xi măng. Thứ này đúng là bảo vật.”
Theo nàng biết, đường ở thời này ngoài quan đạo được lát đá xanh tương đối bằng phẳng thì đa phần là đường đất, hễ mưa là lại lầy lội, ổ gà ổ voi khắp nơi, đi lại rất bất tiện.
Giờ đã có xi măng, Hoàng đế đã ra chỉ dụ làm đường, Đường Trừng có thể tưởng tượng ra cảnh Đại Chu khắp nơi đều là đường xi măng trong vài năm tới. Khi ấy, đi lại chắc chắn sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
“Giá mà tất cả các con đường ở Đại Chu đều là đường xi măng thì tốt biết mấy, đi lại sẽ thuận tiện hơn nhiều.” Trân Châu tỏ vẻ mong chờ.
Đường Trừng tự tin đáp: “Rồi sẽ có ngày đó thôi.”
Khi Đường Trừng đang trò chuyện cùng nha hoàn tâm phúc Trân Châu, tin Đường Trừng rời phủ cũng nhanh chóng truyền đến tai của những kẻ luôn chú ý đến nàng. Chỉ cần một chút suy đoán, bọn họ đã đoán ra được điểm đến của nàng là ở đâu. Ngày mai Ôn Thế Tử sẽ rời kinh ít nhất hai tháng, nên Đường Tứ tiểu thư chắc chắn là đang đến chùa để xin bùa bình an cho phu quân của nàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT