Ôn Hoài An phát hiện trong bóng tối có thêm mấy luồng khí tức, rõ ràng phụ thân đang lo lắng Đại Bảo sẽ xảy ra chuyện nên đặc biệt phái thêm người bảo vệ thằng bé.
Ôn Hoài An hoàn toàn yên tâm.
Sau khi nhìn qua Đại Bảo, hai người trở về phòng ấm áp, lên giường.
“Ôn Hoài An, ban đầu ta còn tưởng là công công sẽ đưa Trần di nương phạm tội vào chùa để lễ Phật hết phần đời còn lại, không ngờ công công lại giao người cho quan phủ, lưu đày đến vùng khổ hàn Tây Bắc.” Đường Trừng vui vẻ cười đến không khép được miệng.
Ôn Hoài An nhẹ nhàng ôm lấy nàng.
“Trần di nương không xứng vào chùa, cho dù xứng, bất kể là phụ thân hay ta đều sẽ không để bà ta vào chùa lễ Phật.”
“Đường Đường, vào chùa lễ Phật nhìn thì như hình phạt rất nặng, nhưng thực ra nữ nhi đã xuất giá mang theo hài tử về nhà mẹ đẻ vẫn có thể sẽ được coi trọng vài phần. Một người độc ác như Trần di nương, lưu đày đến vùng khổ hàn Tây Bắc vẫn còn nhẹ chán. Nếu không phải vì muốn tích đức cho con chúng ta thì phụ thân đã dùng một dải lụa trắng để kết thúc mạng bà ta rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play