Đường Trừng nhìn qua rèm xe, ngắm nghía cổng vào sòng bạc đông đúc, chống cằm hỏi.
Ôn Hoài An mỉm cười: “Đừng bận tâm suy nghĩ của người khác. Bốn lượng bạc đối với chúng ta có thể không đáng gì nhưng với phổ thông bách tính mà nói thì đó là chi phí sinh hoạt trong khoảng nửa năm, không thể coi là một khoản tiền nhỏ được.”
"Ta cũng nghĩ như vậy, lát nữa lấy được bạc, ta sẽ dùng nó mua bánh bao, bánh màn thầu để bố thí. Bốn lượng bạc có thể mua được rất nhiều bánh bao, bánh màn thầu." Đường Trừng đã sớm có kế hoạch cho số bạc này.
Nàng từng đi khắp kinh thành, ăn đủ loại món ngon vặt nên rất rõ giá cả. Một cái bánh bao nhân thịt chỉ ba văn tiền, một lượng bạc tương đương một nghìn văn, bốn lượng bạc đủ để mua hơn ngàn cái bánh bao.
Đây không phải là số tiền nhỏ.
Không thể để tiện nghi cho cái sòng bạc chuyên "ăn thịt người không nhả xương" này được.
Phủ Trấn Quốc Công có chỗ phát bố thí riêng, số bánh bao mua được có thể mang đến đó để phân phát.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play