Nhìn thấy bốn nha hoàn cười trộm, Đường Trừng - từ trước đến nay luôn mặt dày - mới hiếm hoi cảm thấy ngượng ngùng, lén lút liếc nhìn Ôn Hoài An một cái, hai má đỏ bừng. Đêm qua... hình như hơi kịch liệt quá rồi.
Ôn Hoài An trông thấy dáng vẻ ấy liền ngẩn người, sau đó khóe môi cong lên, tâm trạng vô cùng tốt. Đôi tay trắng nõn, thon dài của hắn thành thạo thắt lại túi thơm bên hông Đường Trừng.
“Tiểu thư, người càng ngày càng đẹp lên rồi, đẹp đến nỗi bọn nô tỳ nhìn còn phải ngẩn ngơ.” San Hô xuýt xoa, đây là lần đầu tiên nàng ta thấy vẻ ngượng ngùng đỏ mặt của tiểu thư mình, quả thật quá mỹ lệ!
Đường Trừng nghe vậy trong lòng vui như mở cờ, khóe miệng bất giác nhếch lên: “Thật sao?”
San Hô gật đầu liên tục: “Nếu tiểu thư không tin thì có thể hỏi cô gia.”
Đường Trừng không nhịn được quay sang nhìn Ôn Hoài An, đôi mắt hạnh xinh đẹp ánh lên chút chờ mong.
Ôn Hoài An mỉm cười, đôi mắt lấp lánh ý cười. Hắn đưa tay chỉnh lại cổ áo cho Đường Trừng, giọng nói hơi trầm khàn: “Đường Đường rất đẹp.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play