Nghĩ đến đây, tâm trạng Đường Trừng rất vui vẻ, khóe miệng không giấu nổi nụ cười.
Ôn Hoài An nhìn Đường Trừng cười như con chuột nhỏ ăn vụng dầu thì không nhịn được cũng phải bật cười theo.
Lúc này, nhũ mẫu bế đứa bé đã ngủ ngon vào, Đường Trừng nhìn khuôn mặt trắng trẻo, đáng yêu của con trai thì không nhịn được mà ôm lấy, vuốt ve rồi hôn lên.
“Ôn Hoài An, con trai của chúng ta càng ngày càng dễ nhìn rồi.”
“Ừ.”
Ôn Hoài An đưa tay vuốt khuôn mặt mịn màng của con trai, nhớ đến dáng vẻ ngoại trừ lúc tắm khóc to vài tiếng thì thời gian đều ngoan ngoãn, không quấy khóc thì ánh mắt của hắn bỗng trở nên dịu dàng.
Không hổ là con trai của hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play