Nàng thế nhưng đã đặt mục tiêu phải sinh cho Ôn Hoài An cả một bầy con.
Nhất định phải phòng ngừa chu đáo mới được.
Ôn Hoài An bật cười, đưa tay xoa nhẹ mái tóc nàng: “Quốc Công phủ gia tài lớn, không thiếu chút bạc này đâu.”
Đường Trừng trợn mắt nhìn hắn, tức giận nói: “Không giống nhau! Gia tài của Quốc Công phủ đều là do tổ tiên nhà họ Ôn để lại, còn những thứ này là do ta vất vả kiếm được, thuộc về riêng mình ta.”
“Huống hồ chúng ta không thể miệng ăn núi lở được. Ôn Hoài An chàng nghĩ đi, mỗi năm con cháu các danh môn vọng tộc, vương hầu đại thần kia đều được sinh ra không ít, mà Quốc Công phủ không biết đã tặng bao nhiêu lễ vật ra ngoài rồi. Cứ cho mãi như thế này mà không có khoản nào thu vào thì thiệt thòi lớn nha!”
Nghĩ đến khoản chi lớn nhất trong sổ sách của Quốc Công phủ gần như đều là tặng lễ, Đường Trừng liền đau lòng không thôi.
Ôn Hoài An nâng trán: “...”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play