Nghe Sầm Già Nam hỏi vậy, Đàm Bảo Lộ nhất thời không biết phải trả lời ra sao.
Con người khi ốm đau thường yếu lòng, luôn muốn có ai đó ở bên cạnh. Nàng cũng chỉ muốn có người trò chuyện, có người bầu bạn, nàng thực sự hy vọng Sầm Già Nam sẽ ở lại. Nhưng nghĩ tới nghĩ lui, trong lòng lại thấy bất an — sợ hắn sẽ hiểu lầm, cho rằng nàng là loại nữ tử dễ dãi, trước khi thành thân đã để mặc hắn muốn làm gì thì làm.
Nàng khẽ xoay người, gối má lên mu bàn tay.
Ánh mắt đã quen dần với bóng tối trong phòng, nàng lặng lẽ nhìn bóng người mờ mờ phía ngoài tấm màn, khẽ nói:
“Khi còn nhỏ, mỗi lần ta bệnh, nương đều ở bên chăm ta cả đêm…”
Lời vừa dứt, nàng đã nghe thấy Sầm Già Nam bật cười khẽ.
Hắn bước lại gần, bóng dáng cao lớn in rõ lên màn che, chỉ cách nàng một khoảng rất gần.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT